Thấp Hôn Ngôi Sao Nhỏ

Chương 4

Mạn Mạn Cô Tuyết

2024-07-22 02:56:32

Lâm Tinh từ giữa đến 2 bên lần lượt rót đầy 6 ly rượu, đang muốn giới thiệu về loại rượu này thì lại bị người tên là Cao tổng đánh gãy còn có ý bảo cô ngồi bên cạnh, Cao tổng vẻ ngoài tầm 35-36 tuổi, dáng người và khí chất cũng rất tốt, nhìn cũng đoan chính hào phóng, quanh người đều tỏa ra một cỗ khí chất của thương nhân, tầm mắt chuyển qua lại giữa mấy người Lâm Tinh và Hứa Diệp nói:”Lâm tiểu thư chắc là biết uống rượu nhỉ”

Lâm Tinh nghĩ cái người tên Cao tổng này ít nhất so với mấy người Tôn lão nhị kia mạnh hơn nhiều, tửu lượng của cô mấy ngày này cũng luyện được một chút nể tình bọn họ hôm nay mua rượu, muốn cô uống mấy ly cũng được đang muốn đi qua.

“Cao tổng hôm nay không phải là ông mời chúng tôi đến sao, tôi thấy Lâm Tinh học muội cũng khá vừa mắt đấy”

Là Phương Vân Minh, anh còn cố ý nhấn mạnh 2 chữ học muội ý vị thâm trường mà nhìn Lâm Tinh, Cao tổng vừa thấy, cười cười vừa lòng nói:”Đấy là đương nhiên, tối nay Phương tổng và Hứa luật sư là nhân vật chính, vậy thì Lâm Tinh tiểu thư đi kính Phương tổng mấy ly rượu đi”

Vốn dĩ là bồi mấy người Cao tổng bọn họ uống mấy ly, Lâm Tinh chỉ là cảm thấy bán rượu kiếm được tiền là được ngoài mặt thì đón ý nói hùa nhưng nội tâm thì không hề gơn sóng, nhưng Phương tổng và người đàn ông ngồi bên phải ông ta lại khá không hài lòng, một cỗ khó chịu cùng cảm giác nhục nhã cùng lúc bức ép trong lòng, ép tới mức khiến cô không thể chịu được.

Cô gian nan đi qua, định đi vòng đến bên trái Phương tổng ngồi xuống.

“Đi qua chỗ khác, có mắt nhìn hay không thế” Phương Vân Minh đuổi 2 người đàn ông ngồi bên trái đuổi đi, bản thân cũng di chuyển ngồi dịch qua theo, ở giữa anh và Hứa Diệp để trống một vị trí cười khanh khách nói:” Lâm Tinh học muội,mời ngồi”

“Cảm ơn Phương tổng” Lâm Tinh chỉ có thể ngồi xuống, cô dùng dư quang liếc mắt qua nhìn người đàn ông ngồi bên phải, người đàn ông dáng ngồi lười biếng, tùy ý ngồi dựa vào sô pha, lông mi dài hơi rũ xuống giống như có hơi buồn ngủ, khác hoàn toàn với người vừa ấm áp vừa tỏa nắng ngày hôm đó, nếu không phải là do có ấn tượng sâu sắc với gương mặt của anh ấy thì Lâm Tinh cũng nghi ngờ là do bản thân nhận nhầm người rồi, dường như cảm nhận được tầm mắt của cô, người đàn ông đột nhiên ngước mắt:” Cô biết uống rượu”

Lâm Tinh gật nhẹ đầu.

Cao tổng nhìn hai người, có chút kinh ngạc:” Hứa luật sư quen Lâm Tinh tiểu thư sao?”

“Không quen biết” Hứa Diệp nhàn nhạt trả lời.

Xem ra anh ấy không còn nhớ bản thân mình nữa rồi, vậy thì tốt, Lâm Tinh thở nhẹ ra một hơi cũng lắc đầu theo.

Nhưng cô cũng muốn nhanh chóng rời khỏi, ở trong phòng bao này cũng quá áp lực rồi.

Cao tổng cười cười:” Vậy không sao, bây giờ không phải là quen biết rồi sao, ha ha ha.”

Phương Vân Minh nhìn chằm chằm vào Hứa Diệp cười đê tiện:” Tôi cũng tưởng rằng Hứa luật sư và Lâm Tinh học muội quen biết đó “

Lâm Tinh cảm thấy bầu không khí có hơi kì quái, cô cầm ly rượu lên:” Phương tổng, tôi kính ngài một ly”

“Rượu mà học muội mời thì đương nhiên phải uống rồi” Phương Vân Minh cũng cầm ly rượu lên:” Nào, cạn ly”

Nhìn 2 người họ sảng khoái uống cạn ly rượu, Cao tổng lại cười nói:” Lâm Tinh tiểu thư cũng mời Hứa luật sư của chúng ta một ly đi như vậy mới công bằng”



Lâm Tinh lại cầm ly rượu lên hướng về phía Hứa Diệp, nồng độ rượu của những loại rượu này hơi cao, mới uống 1 ly mà đã cảm thấy hơi chóng mặt rồi, nhưng vẫn nói:”Hứa…..luật sư, tôi cũng mời anh một ly”

Nói xong thì cũng từ mình uống cạn, mọi người thấy thế thì cũng bắt đầu ổn ào lên đều muốn uống cùng với cô, Lâm Tinh cảm thấy vô cùng phiền phức cô trực tiếp đứng lên cùng bọn họ uống một vòng sau đó nói xin lỗi:” Các vị giám đốc…….thật sự xin lỗi, tôi đi nhà vệ sinh một chút.”

Nói xong cố gắng ổn định lại thân thể đang xiêu xiêu vẹo vẹo, đầu cũng không quay lại mà đi ra khỏi phòng bao.

Cao tổng làm nóng bầu không khí nói:” Lâm Tinh tiểu thư tuổi còn nhỏ mà không ngờ tửu lượng không tồi, nào, Phương tổng, Hứa luật sư, chúng ta tiếp tục uống”

Hứa Diệp không động, sau khi Phương Vân Minh nhìn thấy cầm lên ly rượu cười cười nói:”Nào, Cao tổng, tôi uống cùng ông”

“Cạn ly, Phương tổng”

“Cạn”

Những người khác cũng đến uống rượu cùng Phương Vân Minh và Cao tổng, Tôn lão nhị còn nhân lúc uống rượu còn bàn thêm chính sự.

Hứa Diệp nhìn chằm chằm rượu trước mắt, sắc mặt cực kì âm trầm, lúc này Phương Vân Minh cũng rút chút thời gian ở bên tai anh trộm mắng:” Được đấy tên này, có chuyện mà còn giấu người anh em tôi đây, về tính sổ với cậu”

Thấy anh không có phản ứng, Phương Vân Minh hận sắt không thành thép:” Vừa nãy tôi gọi cô ấy qua đây ngồi, bây giờ còn không đuổi theo đi?”

Hứa Diệp bực bội uống cạn ly rượu trước mắt, cầm lấy áo khoác đi ra khỏi phòng bao.

Mấy người Cao tổng mặt đầy hoài nghi, Phương Vân Minh cười giải thích:” Người có 3 việc gấp, ha ha ha”

-----------------------

Lâm Tinh ở nhà vệ sinh nôn một lúc, rửa mặt, chớp mắt tỉnh táo hơn nhiều, nhưng cô cũng không muốn quay lại phòng bao kia nữa, tính ra ngoài thì nói một tiếng với quản lý, không nghĩ tới vừa ra ngoài đã đụng phải một người, chính xác mà nói thì hình như là đang đợi cô.

Không phải là không nhớ cô sao?

Sao lại ở đây đợi cô?

Hay là bản thân nghĩ nhiều rồi?

2 người cũng không phải là mối quan hệ có thể chào hỏi nhau, cô thậm chí đến tên người ta cũng không biết, rối rắm vài giây, cô vẫn tượng trưng mà mở lời:” Hứa luật sư”



Hứa Diệp dựa vào tường, một tay đút túi, một tay cầm áo khoác ngoài, giờ phút này đang nhìn chằm chằm cô, thiếu nữ làn da trắng nõn, tóc mái trên trán có chút hỗn loạn, thoạt nhìn nhu ngược đáng thương, lại mặc bộ trang phục tiêu chuẩn của hội sở, ôm eo cổ áo thấp và phần váy bao trọn phần mông, phác họa ra tỉ lệ thân hình hoàn hảo, trong ngây thơ mang theo một chút gợi cảm, đẹp đến mức khiến người khác không thể rời mắt,

Phần cổ áo rõ ràng bị khâu qua, lúc này bị mở ra, hầu kết Hứa Diệp lăn lăn, quay đầu đi.

Lâm Tinh cảm thấy có chút không được tự nhiên, hỏi lại một lần nữa:” Hứa luật sư?”

Tầm mắt của Hứa Diệp lại quay về cô, chỉ là sẽ có cố ý vô tình mà tránh chỗ nào đó,mấy giây sau mới mở lời:”Cô không lạnh à.”

Lâm Tinh một mặt ngơ ngác:”A?”

Hứa Diệp mặc kệ, trực tiếp ném áo khoác cho cô:”Mặc đi”

Lâm Tinh không hiểu:” Tôi không lạnh “

Hứa Diệp thần sắc không vui hỏi lại:” Ghét bỏ à?”

Hai người bọn họ hình như đang không nói cùng một vấn đề, chuyện này với có ghét bỏ hay không liên quan gì chứ, là người lạ mà thôi, nhưng Lâm Tinh cảm thấy dù gì thì cũng là khách của cô, không nhất thiết phải khiến anh không vui , liền cười mỉa:” Chắc là không phải”

Hứa Diệp:………….

Tuy rằng cảm thấy không thể hiểu được, nhưng Lâm Tinh vẫn khoác lên.

Hứa Diệp nhìn rồi quay đầu đi tiếp tục nói:” Mặc chặt vào, con gái các cô bị gió thổi nhiều không tốt”

Gió, gió ở đâu ra chứ? Nhưng Lâm Tinh vẫn nghe lời mà mặc chặt áo khoác, coi như là báo đáp ngày hôm đó anh cổ vũ cô.

Hứa Diệp lúc này mới vừa lòng, còn muốn nói gì đó,thì một phụ nữ trung niên đi qua kì quái mà nhìn hai người họ, làm như không xác định lại nhìn logo toilet nữ mới đi vào.

Hai người đều cảm thấy có chút xấu hổ, Hứa Diệp mở lời trước:” Đi theo tôi”

Lâm Tinh:”Ừm?”

“Bên phía phòng bao cô không cần đi nữa.” Hứa Diệp lại nhìn về phía cô, trên mặt khó giấu được nụ cười:”Yên tâm, tôi sẽ không làm gì cô đâu”

Cô đang lo lắng không tìm được lí do, cái này đúng lúc, hơn nữa cô một chút cũng không lo lắng anh sẽ làm gì cô liền đi theo anh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thấp Hôn Ngôi Sao Nhỏ

Số ký tự: 0