Thập Niên 50: Quân Tẩu Pháo Hôi Làm Mẹ Kế, Nuôi Dưỡng Ba Nhãi Con
Chương 25
Nhất Thốn Mặc
2024-11-05 11:59:29
Trụ cột gia đình chính là trụ cột của gia đình, bây giờ trụ cột gia đình có vấn đề, dù trong lòng vẫn sợ hãi nhưng nhất định phải tìm Tô Mạn Thanh tính sổ, vừa hay đây cũng là cái cớ để chia tài sản của Lão Tứ, mấy nhà nhìn mấy đứa con trai cao to của mình bàn bạc với nhau, trời vừa sáng đã khiêng người đến cổng nhà họ Tô.
Bọn họ không tin nhiều đàn ông trẻ khỏe như vậy lại không chế ngự được hồn ma của vợ chồng lão tứ.
Vợ chồng Lão Tứ mà dám làm bậy, bọn họ sẽ đào mộ phơi thây.
Trời vừa sáng, trước cửa nhà họ Tô đột nhiên vang lên tiếng khóc trời thương đất thảm thiết, tiếng khóc không chỉ làm kinh động toàn bộ dân làng mà còn làm kinh động đến Tô Mạn Thanh đã dưỡng sức từ lâu.
Nhếch mép, Tô Mạn Thanh chậm rãi uống hết bát cháo thơm phức, sau đó súc miệng, cuối cùng mới từ từ đi ra cổng.
"Kẽo kẹt."
Cánh cổng nhà họ Tô đóng chặt giống như sáng hôm qua kẽo kẹt mở ra, tiếng khóc vừa rồi còn kinh thiên động địa đột nhiên dừng lại.
Cảnh tượng sáng hôm qua trước cửa nhà họ Tô thật sự quá kinh hoàng nên khi cửa vừa mở, mọi người theo bản năng nhìn về phía cửa chính nhà họ Tô.
Không có bù nhìn, chỉ có Tô Mạn Thanh.
Hôm nay Tô Mạn Thanh không hề trang điểm, vẫn mặc chiếc váy dài màu trắng như hôm qua, sắc mặt tốt hơn hôm qua một chút, không còn tái nhợt như vậy nhưng không biết sao, trông cô lại có vẻ yếu đuối.
Như thể có ai bắt nạt cô vậy.
Nhìn Tô Mạn Thanh như vậy, mấy bà thím tức lắm.
Con nhóc chết tiệt này làm bộ muốn sống muốn chết cho ai xem, bọn họ chỉ bắt cô kết hôn, chứ không ép cô phải lập tức gả đi, nhất định phải làm bộ làm tịch như vậy, khiến họ như thể đã ép cô vậy.
Trong lòng không vừa ý, nhìn Tô Mạn Thanh thế nào cũng không thuận mắt.
Mặc dù mấy bà thím không biết hôm qua người đứng đầu nhà mình tại sao lại bị dọa thành như vậy nhưng họ rất vui lòng đổ lỗi cho Tô Mạn Thanh, người đầu tiên lên tiếng là thím Năm: "Thanh, rốt cuộc là con làm sao vậy, dọa người là sẽ dọa chết người đấy, con xem mấy chú mấy bác của con bị con hành hạ thành ra sao rồi kìa."
Bọn họ không tin nhiều đàn ông trẻ khỏe như vậy lại không chế ngự được hồn ma của vợ chồng lão tứ.
Vợ chồng Lão Tứ mà dám làm bậy, bọn họ sẽ đào mộ phơi thây.
Trời vừa sáng, trước cửa nhà họ Tô đột nhiên vang lên tiếng khóc trời thương đất thảm thiết, tiếng khóc không chỉ làm kinh động toàn bộ dân làng mà còn làm kinh động đến Tô Mạn Thanh đã dưỡng sức từ lâu.
Nhếch mép, Tô Mạn Thanh chậm rãi uống hết bát cháo thơm phức, sau đó súc miệng, cuối cùng mới từ từ đi ra cổng.
"Kẽo kẹt."
Cánh cổng nhà họ Tô đóng chặt giống như sáng hôm qua kẽo kẹt mở ra, tiếng khóc vừa rồi còn kinh thiên động địa đột nhiên dừng lại.
Cảnh tượng sáng hôm qua trước cửa nhà họ Tô thật sự quá kinh hoàng nên khi cửa vừa mở, mọi người theo bản năng nhìn về phía cửa chính nhà họ Tô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không có bù nhìn, chỉ có Tô Mạn Thanh.
Hôm nay Tô Mạn Thanh không hề trang điểm, vẫn mặc chiếc váy dài màu trắng như hôm qua, sắc mặt tốt hơn hôm qua một chút, không còn tái nhợt như vậy nhưng không biết sao, trông cô lại có vẻ yếu đuối.
Như thể có ai bắt nạt cô vậy.
Nhìn Tô Mạn Thanh như vậy, mấy bà thím tức lắm.
Con nhóc chết tiệt này làm bộ muốn sống muốn chết cho ai xem, bọn họ chỉ bắt cô kết hôn, chứ không ép cô phải lập tức gả đi, nhất định phải làm bộ làm tịch như vậy, khiến họ như thể đã ép cô vậy.
Trong lòng không vừa ý, nhìn Tô Mạn Thanh thế nào cũng không thuận mắt.
Mặc dù mấy bà thím không biết hôm qua người đứng đầu nhà mình tại sao lại bị dọa thành như vậy nhưng họ rất vui lòng đổ lỗi cho Tô Mạn Thanh, người đầu tiên lên tiếng là thím Năm: "Thanh, rốt cuộc là con làm sao vậy, dọa người là sẽ dọa chết người đấy, con xem mấy chú mấy bác của con bị con hành hạ thành ra sao rồi kìa."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro