Hoàn Thành Nhiệ...
2024-08-08 19:21:02
Hai đứa trẻ đều ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp của cô, sau khi Như Lan giúp mấy đứa nhỏ tắm rửa sạch sẽ, phát hiện hai đứa nhỏ đều rất xinh đẹp, có thể là sinh đôi nên nhìn trông rất giống nhau, nhưng quá gầy, trên người không có chút thịt nào, gầy trơ xương, thoạt nhìn thật sự khiến người khác đau lòng.
Trình Như Lan nghĩ nhất định phải nuôi chúng trắng trẻo, mập mạp và khỏe mạnh.
Sau khi tắm cho hai đứa nhỏ xong, Như Lan lại đổi một chậu nước khác, bồn nước vừa nãy tắm cho chúng đã quá bẩn, cuối cùng hai đứa nhỏ xấu hổ che mắt, dáng vẻ đó thật đáng yêu, Như Lan cảm thấy có mấy nhóc con này thì dù cô tới nơi này cũng không hối hận chút nào.
Như Lan vào nhà ôm đứa bé nhỏ nhất ra, lúc mới vào bé còn đang ngủ, Như Lan vừa nhẹ nhàng bế cậu bé lên thì cậu bé đã tỉnh, cậu bé vừa chuẩn bị khóc thì đã cảm giác bản thân nằm trong một vòng tay dịu dàng, tiếng khóc trong miệng ngưng hẳn, chu cái miệng nhỏ gọi một tiếng “Mẹ”.
Như Lan dỗ cậu bé nói: “Ngoan, mẹ đưa con đi tắm!”
Trình Như Lan cởi sạch đồ của cậu bé, sau đó mang cậu bé đặt vào làn nước ấm áp, cậu bé còn tưởng Như Lan đùa giỡn với cậu bé, liền nở nụ cười khanh khách, còn quơ chân múa tay, Trình Như Lan còn tưởng cậu bé sẽ khóc, không ngờ lại vui vẻ như vậy, suýt chút không thể giữ được cậu bé, cô gọi hai anh em tới giúp cô giữ người cậu nhóc này lại, sau đó Như Lan giúp nhóc con tắm rửa.
Cậu nhóc nhìn thấy hai anh trai thân quen lại càng kích động hơn, cho rằng họ đến chơi với cậu, không ngừng vẫy vẫy nước, nước bắn tung tóe khắp nơi, cả người của Như Lan cũng bị cậu bé làm ướt, trên người hai anh trai của cậu bé cũng vậy.
Lúc nãy sau khi hai cậu bé tắm xong, chúng định mặc lại quần áo cũ vào, nhưng Như Lan nhìn thấy quần áo chúng dơ bẩn như vậy, mặc lại sẽ làm bẩn người, nên đã giặt sạch quần áo cho chúng.
May là hiện tại thời tiết vẫn rất ấm áp, cho dù cơ thể để trần cũng không bị cảm lạnh, nếu không Như Lan cũng sẽ không để chúng ở trần.
Hai cậu nhóc vẫn rất mắc cỡ, từ sau khi không có quần áo để mặc, hai đứa đều ngồi xổm xuống, lấy bàn tay nhỏ bé che lại cơ thể nhỏ bé của mình, Như Lan nhìn thấy dáng vẻ nhỏ bé mắc cỡ của chúng thì luôn cảm thấy rất buồn cười, cũng rất đáng yêu!
Quần áo được ánh nắng mặt trời hong khô rất nhanh, nhưng chúng vừa mặc vào không lâu, nhưng bây giờ lại bị em trai bắn nước vào làm ướt hết rồi.
Nhưng hai người anh trai cũng không nổi giận, chỉ yên lặng giúp Như Lan túm lấy nhóc con này, không cho cậu bé lộn xộn.
Như Lan nhìn hành động của hai đứa trẻ này thì càng cảm thấy đau lòng, mấy nhóc con quá ngoan ngoãn rồi, cô càng hy vọng chúng nghịch ngợm gây sự giống những đứa trẻ 5 tuổi bình thường, mà không phải ngoan ngoãn như thế này, nhưng đây đều là do nguyên chủ tạo nghiệt, nhưng bây giờ cô đã đến, sau này bọn chúng sẽ không phải chịu khổ, tính cách sẽ trở nên hoạt bát hơn.
Rất vất vả mới tắm rửa cho cậu bé xong, Như Lan để hai anh trai chăm sóc nhóc con một chút, cô cũng muốn tắm rửa, thật sự cô đã chịu hết nổi rồi.
Như Lan lại đun một nồi nước lần nữa, tắm táp cho cơ thể từ đầu đến chân, sau khi tắm xong, cuối cùng cô cũng cảm thấy thoải mái.
Đúng lúc này, hệ thống trong đầu vang lên, hoàn thành nhiệm vụ tắm rửa, mời kiểm tra và nhận phần thưởng.
Trình Như Lan nghĩ nhất định phải nuôi chúng trắng trẻo, mập mạp và khỏe mạnh.
Sau khi tắm cho hai đứa nhỏ xong, Như Lan lại đổi một chậu nước khác, bồn nước vừa nãy tắm cho chúng đã quá bẩn, cuối cùng hai đứa nhỏ xấu hổ che mắt, dáng vẻ đó thật đáng yêu, Như Lan cảm thấy có mấy nhóc con này thì dù cô tới nơi này cũng không hối hận chút nào.
Như Lan vào nhà ôm đứa bé nhỏ nhất ra, lúc mới vào bé còn đang ngủ, Như Lan vừa nhẹ nhàng bế cậu bé lên thì cậu bé đã tỉnh, cậu bé vừa chuẩn bị khóc thì đã cảm giác bản thân nằm trong một vòng tay dịu dàng, tiếng khóc trong miệng ngưng hẳn, chu cái miệng nhỏ gọi một tiếng “Mẹ”.
Như Lan dỗ cậu bé nói: “Ngoan, mẹ đưa con đi tắm!”
Trình Như Lan cởi sạch đồ của cậu bé, sau đó mang cậu bé đặt vào làn nước ấm áp, cậu bé còn tưởng Như Lan đùa giỡn với cậu bé, liền nở nụ cười khanh khách, còn quơ chân múa tay, Trình Như Lan còn tưởng cậu bé sẽ khóc, không ngờ lại vui vẻ như vậy, suýt chút không thể giữ được cậu bé, cô gọi hai anh em tới giúp cô giữ người cậu nhóc này lại, sau đó Như Lan giúp nhóc con tắm rửa.
Cậu nhóc nhìn thấy hai anh trai thân quen lại càng kích động hơn, cho rằng họ đến chơi với cậu, không ngừng vẫy vẫy nước, nước bắn tung tóe khắp nơi, cả người của Như Lan cũng bị cậu bé làm ướt, trên người hai anh trai của cậu bé cũng vậy.
Lúc nãy sau khi hai cậu bé tắm xong, chúng định mặc lại quần áo cũ vào, nhưng Như Lan nhìn thấy quần áo chúng dơ bẩn như vậy, mặc lại sẽ làm bẩn người, nên đã giặt sạch quần áo cho chúng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
May là hiện tại thời tiết vẫn rất ấm áp, cho dù cơ thể để trần cũng không bị cảm lạnh, nếu không Như Lan cũng sẽ không để chúng ở trần.
Hai cậu nhóc vẫn rất mắc cỡ, từ sau khi không có quần áo để mặc, hai đứa đều ngồi xổm xuống, lấy bàn tay nhỏ bé che lại cơ thể nhỏ bé của mình, Như Lan nhìn thấy dáng vẻ nhỏ bé mắc cỡ của chúng thì luôn cảm thấy rất buồn cười, cũng rất đáng yêu!
Quần áo được ánh nắng mặt trời hong khô rất nhanh, nhưng chúng vừa mặc vào không lâu, nhưng bây giờ lại bị em trai bắn nước vào làm ướt hết rồi.
Nhưng hai người anh trai cũng không nổi giận, chỉ yên lặng giúp Như Lan túm lấy nhóc con này, không cho cậu bé lộn xộn.
Như Lan nhìn hành động của hai đứa trẻ này thì càng cảm thấy đau lòng, mấy nhóc con quá ngoan ngoãn rồi, cô càng hy vọng chúng nghịch ngợm gây sự giống những đứa trẻ 5 tuổi bình thường, mà không phải ngoan ngoãn như thế này, nhưng đây đều là do nguyên chủ tạo nghiệt, nhưng bây giờ cô đã đến, sau này bọn chúng sẽ không phải chịu khổ, tính cách sẽ trở nên hoạt bát hơn.
Rất vất vả mới tắm rửa cho cậu bé xong, Như Lan để hai anh trai chăm sóc nhóc con một chút, cô cũng muốn tắm rửa, thật sự cô đã chịu hết nổi rồi.
Như Lan lại đun một nồi nước lần nữa, tắm táp cho cơ thể từ đầu đến chân, sau khi tắm xong, cuối cùng cô cũng cảm thấy thoải mái.
Đúng lúc này, hệ thống trong đầu vang lên, hoàn thành nhiệm vụ tắm rửa, mời kiểm tra và nhận phần thưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro