Chương 30 - Nghi Ngờ

Đáng Đời

2024-08-16 06:41:20

Tăng Yến Ni dưới chân núi không hề biết mình chưa ra tay thì đám người này đã có nội chiến.

Lúc này cô đang ngồi ở một góc tường thoáng mát, vừa nhai a giao vừa nghĩ làm thế nào để phá vỡ tình hình hiện nay.

Nếu cô dùng sức mạnh của mình phá nát cái nhà này thành mảnh vụn thì đúng là rất hả giận. Thế nhưng dù thế nào thì cô vẫn phải sinh sống trong đại đội Hướng Dương này, có một số việc có thể làm nhưng cũng có một số việc không thể làm. Thời đại bây giờ rất khó khăn, việc đập phá, chà đạp đồ vật gì đó sẽ không chiếm được sự ủng hộ của mọi người xung quanh, cho dù cô có lý cũng vô ích.

Đầu tiên Tăng Yến Ni cân nhắc đến yếu tố thời đại, cũng giống như lần trước cô xử lý ba người Hồ Tứ Phượng kia cũng vậy, phải thiên thời địa lợi nhân hòa.

Tăng Yến Ni chậm rãi lên kế hoạch, nếu hoàn thành tốt thì đó cũng chính là một mũi tên trúng hai con nhạn…

An cư rồi mới lạc nghiệp. Hành động thôi!



Trời chiều đã ngả về tây, các thôn dân của đại đội Hướng Dương đã bận rộn cả ngày ngoài ruộng đang vác cái cuốc về, đoàn người tốp năm tốp ba đi xuống núi,

Quãng đường nhỏ phía trước đại đội có một cây bạch quả đã trăm năm, tán cây rất lớn, bình thường người trong thôn rất thích ngồi dưới gốc cây đó nghỉ ngơi, hóng gió biển.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc này, khi đoàn người còn chưa kịp đến đó hóng mát thì dưới gốc cây đã có một người nằm đó, trên đầu quần một vòng vải trắng, cơ thể mỏng manh nhỏ bé, mắt nhắm nghiền, giống như đã chết rồi.

“Đó chẳng phải Tiểu Yến Ni nhà họ Tăng sao? Sao lại nằm đó?” Nữ đội trưởng tiểu đội hai là Vương Xuân Hồng lớn giọng nói ra nghi ngờ của mình.

Tăng Yến Ni bị Vương Xuân Hồng lay tỉnh, phản ứng của cô vẫn còn ngây ngốc, cô vuốt vuốt tóc, chậm chạp ngồi dậy.

“Đứa nhỏ này, cháu không về nhà ngủ lại nằm ở đây làm gì? Ngoài biển gió lớn, ngủ bên ngoài thế này rất dễ bị trúng gió, vết thương trên đầu cháu còn chưa khỏi, đến lúc đó lại bệnh nặng thêm, mầm bệnh tích tụ trong người thì sau này người chịu khổ chỉ có cháu thôi.” Vương Xuân Hồng thẳng thắn, bà ấy nói chuyện giống như súng máy, bề ngoài thì giống như đang chỉ trích Tăng Yến Ni nhưng thật sự là quan tâm.

Tăng Yến Ni mở miệng giải thích: “Chìa khóa nhà cháu đã bị cầm đi rồi ạ, cháu không vào nhà được, đầu cháu không thoải mái nên cháu muốn tìm chỗ nằm một lát.”

“Hôm qua, đại đội mới mở cuộc họp, đại đội trưởng còn đặc biệt dặn dò thím thông báo cho cha mẹ cháu biết hôm nay ông ấy sẽ đón cháu xuất viện về nhà, trong đầu hai người kia chứa óc heo hay sao mà qua một đêm đã quên hết rồi?” Nữ đội trưởng tiểu đội một là Liễu Tú Hồng tức giận không nhẹ.

Có người mở miệng châm chọc: “Cả nhà họ bị phạt có liên quan đến Tiểu Yến Ni, chẳng phải bọn họ quên đâu, chắc chắn là cố ý làm khó đứa nhỏ này.”

“Bọn họ bị phạt cũng đáng đời! Con người của Hồ Tứ Phượng kia còn có thể lột được một lớp da trên xác chết, bà ta còn muốn đến mỏ vàng người ta ăn chùa mà không sợ rớt răng!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Nghi Ngờ

Số ký tự: 0