Đánh Nhau
2024-08-16 06:41:20
Hồ Tứ Phượng là một bà già lập dị, bà ta không quá thích hai đứa con trai lớn của mình nhưng lại rất yêu thương con gái út Tăng Phúc Trân và đứa cháu trai mà bà ta cho rằng đó là con trai nhỏ đã mất đi của bà ta đầu thai thành, mắng bà ta thì được nhưng mắng con gái bảo bối của bà ta thì không được.
“Chị tên Ngô Kim Quế nhưng không hề quý giá chút nào, chị chính là cứt chó thối!” Tăng Phúc Trân không có mắt nhìn, cô ta còn thêm dầu vào lửa.
Ngô Kim Quế tức giận, ôm lửa giận trong bụng mà không biết đổ vào đâu. Hàng ngày, cô em chồng này chỉ biết ăn rồi nằm khiến bà ta chướng mắt lâu rồi, vì vậy mà lúc này Ngô Kim Quế đã bước lên, giơ chân đạp Tăng Phúc Trân lăn: “Cô là cái thùng cơm, đồ sói mắt trắng, nếu không có anh cả của cô và tôi nuôi cô thì cô có thể ăn đến mức béo thế này không?”
Ngô Kim Quế căn bản không sợ mẹ chồng mình, trái lại bà ta còn uy hiếp: “Bà già đáng chết, năm nay bà không gả cái thứ chỉ biết ăn no bụng mà không biết làm này đi thì chúng tôi sẽ không cấp một xu dưỡng lão nào cho bà, không tin bà cứ chờ xem!”
“Trời sập rồi! Lão đại, con còn đứng ở đó làm gì? Con mau đến đây dạy dỗ ả đàn bà phá nhà này cho mẹ!” Đại bảo bối được Hồ Tứ Phượng nâng trong lòng bàn tay bị người ta ghét bỏ khiến bà ta tức giận đến mức muốn giết chết Ngô Kim Quế.
Thế nhưng Tăng Phúc Sinh lại cùng một lòng với vợ mình, ông ta giả vờ như không nhìn thấy.
Hồ Tứ Phượng sai khiến con trai cả nhưng con trai không ra tay thì bà ta lập tức sai con trai thứ hai đánh người, Tăng Phúc Quý đúng là rất nghe lời, ông ta lập tức bước lên tự mình ra tay đánh chị dâu cả.
Thế nhưng Tăng Phúc Sinh làm sao để vợ mình bị em trai đánh, ông ta lập tức chạy đến ngăn lại, thời tiết nóng nực, chẳng biết thế nào mà chuyển thành anh em đánh nhau, Tăng Kiến Quốc là đứa con hiếu thảo một cách ngu ngốc, anh ta không thể ngăn được, khuyên cũng không được nên giơ cái cuốc lên hỗ trợ cha mình mà đánh bác cả.
Con trai cả của Tăng Phúc Sinh đi làm ở bên ngoài, con trai út mười tuổi, con gái thì không mạnh, hai cha con lão nhị đánh vợ chồng lão đại một trận.
Con dâu Tôn Hiểu Mạn và Tăng Diễm Linh kéo mãi cũng không ra, cả hai sốt ruột đến mức rơi nước mắt nhưng hai người con trai khác của Tăng Phúc Quý là Tăng Viện Triều và Tăng Kháng Mỹ không giúp ai cả, bọn họ mượn việc vác đá xuống núi mà trốn tránh.
Thú vị nhất chính là Tăng Lão Yên với tẩu thuốc chưa từng rơi khỏi miệng và Tôn Giai Chi đang giả vờ bị cảm nắng để không phải làm việc, mỗi người dựa vào một thân cây, mắt cũng chưa từng hé lên nhìn, giống như màn kịch trước mắt này không liên quan đến bọn họ.
“Chị tên Ngô Kim Quế nhưng không hề quý giá chút nào, chị chính là cứt chó thối!” Tăng Phúc Trân không có mắt nhìn, cô ta còn thêm dầu vào lửa.
Ngô Kim Quế tức giận, ôm lửa giận trong bụng mà không biết đổ vào đâu. Hàng ngày, cô em chồng này chỉ biết ăn rồi nằm khiến bà ta chướng mắt lâu rồi, vì vậy mà lúc này Ngô Kim Quế đã bước lên, giơ chân đạp Tăng Phúc Trân lăn: “Cô là cái thùng cơm, đồ sói mắt trắng, nếu không có anh cả của cô và tôi nuôi cô thì cô có thể ăn đến mức béo thế này không?”
Ngô Kim Quế căn bản không sợ mẹ chồng mình, trái lại bà ta còn uy hiếp: “Bà già đáng chết, năm nay bà không gả cái thứ chỉ biết ăn no bụng mà không biết làm này đi thì chúng tôi sẽ không cấp một xu dưỡng lão nào cho bà, không tin bà cứ chờ xem!”
“Trời sập rồi! Lão đại, con còn đứng ở đó làm gì? Con mau đến đây dạy dỗ ả đàn bà phá nhà này cho mẹ!” Đại bảo bối được Hồ Tứ Phượng nâng trong lòng bàn tay bị người ta ghét bỏ khiến bà ta tức giận đến mức muốn giết chết Ngô Kim Quế.
Thế nhưng Tăng Phúc Sinh lại cùng một lòng với vợ mình, ông ta giả vờ như không nhìn thấy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hồ Tứ Phượng sai khiến con trai cả nhưng con trai không ra tay thì bà ta lập tức sai con trai thứ hai đánh người, Tăng Phúc Quý đúng là rất nghe lời, ông ta lập tức bước lên tự mình ra tay đánh chị dâu cả.
Thế nhưng Tăng Phúc Sinh làm sao để vợ mình bị em trai đánh, ông ta lập tức chạy đến ngăn lại, thời tiết nóng nực, chẳng biết thế nào mà chuyển thành anh em đánh nhau, Tăng Kiến Quốc là đứa con hiếu thảo một cách ngu ngốc, anh ta không thể ngăn được, khuyên cũng không được nên giơ cái cuốc lên hỗ trợ cha mình mà đánh bác cả.
Con trai cả của Tăng Phúc Sinh đi làm ở bên ngoài, con trai út mười tuổi, con gái thì không mạnh, hai cha con lão nhị đánh vợ chồng lão đại một trận.
Con dâu Tôn Hiểu Mạn và Tăng Diễm Linh kéo mãi cũng không ra, cả hai sốt ruột đến mức rơi nước mắt nhưng hai người con trai khác của Tăng Phúc Quý là Tăng Viện Triều và Tăng Kháng Mỹ không giúp ai cả, bọn họ mượn việc vác đá xuống núi mà trốn tránh.
Thú vị nhất chính là Tăng Lão Yên với tẩu thuốc chưa từng rơi khỏi miệng và Tôn Giai Chi đang giả vờ bị cảm nắng để không phải làm việc, mỗi người dựa vào một thân cây, mắt cũng chưa từng hé lên nhìn, giống như màn kịch trước mắt này không liên quan đến bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro