Chương 30 - Nghi Ngờ

Tiếp Tục Đăng V...

2024-08-16 06:41:20

Thịnh tình khó từ chối. Tăng Yến Ni khó khăn nuốt đồ ăn xuống, nhiệt độ trong mùa hè rất cao, khoai tây om tương rất khó ngửi, thịt cũng không phải thịt ngon, thịt khô mặn từ mùa đông cũng có mùi hôi dầu.

Cho dù không ngon thì Tăng Yến Ni cũng chỉ có thể cố nuốt cho đến khi cô phát hiện một sinh vật trên miếng khoai tây đã đen thui.

Tăng Yến Ni bưng hộp cơm nhanh chóng chạy về phòng bệnh, nhân lúc bước vào nhà xí, cô đã lén vào không gian, vội làm ba bát cháo thịt an ủi dạ dày. Vì cô sợ cơm ở căn tin không thể ăn nên từ sáng sớm cô đã chuẩn bị trước, quả nhiên sự chuẩn bị từ trước này rất hữu dụng.

Đoạn video ở căn tin không cần chỉnh sửa nhiều, rất nhanh sau đó Tăng Yến Ni đã đăng lên với đề tài quen thuộc như trước đó #Có đồ tốt phải chia sẻ với mọi người#

Mọi người đón nhận video rất nhiệt liệt, thậm chí lượng người xem còn vượt qua video đầu.

Cả buổi chiều ngày hôm nay, Tăng Yến Ni chỉ lướt xem bình luận của cư dân mạng.

Hôm nay không có cảnh đánh nhau, màn ảnh không bị rung lắc nên không thấy ai mắng chửi cô, bình luận của mọi người chỉ ở hai phương diện.

Hầu hết mọi người vẫn tưởng video của cô là phim ảnh về thời đại trước kia, vì vậy tất cả mọi người đều rất tán thưởng trang phục, đạo cụ và cách trang điểm trong phim rất chuyên nghiệp.

[Đệt! Kiến trúc cổ cũng thôi đi, đoàn làm phim này tìm ở đâu được nhiều diễn viên quần chúng gầy da bọc xương thế này?]

[Diễn viên quần chúng mặc quần áo cũ kỹ, quê mùa, áo choàng mỏng sắp bằng vải mùng rồi, vả lại nhìn mấy miếng may vá trên vải kia đi! Nhìn thế nào cũng không giống chỉ tùy tiện vá lại, cái gì gọi là tinh thần của người thợ ấy? Chính là như thế này!”

[Không phải… Không phải tôi nhìn nhầm chứ? Lẽ nào thứ xuất hiện trên miếng khoai tây kia chính là giòi sao? Thật sự phải lạy mấy người này, tổ đạo cụ này muốn lên trời rồi!]

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


[Đệt! Thật sự… Ọe, nôn ra rồi! Chủ phòng, cô phải bồi thường trà sữa cho tôi!]

[Đây đúng là sự hứng thú rất buồn nôn nhưng rất chân thật! Tôi đã trở thành fan của bộ phim này rồi.]

Sau đó là đại hội ôn lại ký ức cực khổ, ngọt ngào, bọn họ thảo luận cực kỳ sôi nổi, bên dưới một bình luận nào đó đã có rất nhiều bình luận như đang xây nhà cao tầng, còn có rất nhiều lỗi chính tả trong bình luận, thoạt nhìn giống như cách nhập văn bản bằng giọng nói mà người lớn tuổi hay dùng.

[Ở thời đại trước kia, tương, xì dầu có giòi cũng là chuyện rất bình thường, thanh niên thời này hiếm thấy vô cùng.]

[Lúc tôi còn trẻ đã từng bán thực phẩm phụ trong cung tiêu xã, cứ đến mùa hè mà mở vạc xì dầu ra thì giòi thường nổi trắng phía trên bề mặt thành một lớp mỏng, tất cả đều còn sống.

Tưởng tượng ra cảnh tượng đó có cảm giác quá mãnh liệt, Tăng Yến Ni bắt đầu thấy khó chịu.

[Thời đó có ăn đã không tệ rồi, ở Tương Nam chúng tôi còn phải tự mình làm xì dầu.]

[Ở chỗ này cũng không tệ lắm, tối thiểu còn được ăn mì trắng. Tôi sinh năm sáu mươi tám, khi còn bé, hàng năm cứ chuẩn bị đến mùa thu hoạch tiếp theo thì thường xuyên đói bụng, mãi đến giữa thập niên tám mươi mới được ăn cơm no.]

[Tôi từng ăn bánh bột ngô cứng đến mức rụng mấy ba cái răng.]

[…]

Tăng Yến Ni mừng rỡ khi mở tài khoản ra thấy có lượng người theo dõi đã tăng lên khoảng một trăm người, cô cũng buồn cười, khóc không ra nước mắt khi đọc những tên tài khoản như: Bà Ngoại Tinh Tinh, Lão Vu ở vùng ngoại ô Moscow, Người tốt một đời bình an…”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Nghi Ngờ

Số ký tự: 0