Thập Niên 60: Mật Bảo Bật Hack Sinh Hoạt

Chương 33

Phúc Hồng Trang

2024-11-09 23:15:12

Cô bé oa một tiếng khóc lớn.

Bà nội Lâm vừa nghe thấy tiếng khóc ở đầu ruộng đã chú ý bên này, lúc này nghe thấy tiếng khóc của Mật Bảo nhà mình, bà cầm liềm chạy xồng xộc tới.

"Oa oa oa, bà nội ơi, bà Nhị Bảo mắng cháu!" Mật Bảo ôm bà nội Lâm khóc lóc.

Ai mà chẳng có bà nội! Bà nội của Mật Bảo còn lợi hại hơn!

Bà nội Lâm liếc mắt nhìn bà Hứa: "Bà mắng cháu gái tôi cái gì, bà thử nói lại lần nữa xem."

Bà Hứa cũng là nóng giận quá mất khôn, mắng Mật Bảo hai câu, bà ta nào dám đắc tội với nhà họ Lâm, bèn nói: "Con nít con nôi không được nói bậy, cẩn thận bị chồn bắt cóc tha đi ăn đấy."

Bà nội Lâm trừng mắt: "Trước mặt tôi mà còn dám hù dọa Mật Bảo? Coi nhà họ Lâm chúng tôi dễ bắt nạt lắm sao?"

Bà Hứa ôm Hứa Nhị Bảo ngồi phịch xuống đất, vỗ tay xuống đất khóc lóc kể lể: "Mật Bảo làm cháu tôi bị u đầu to như vậy. Tôi chỉ hỏi có hai câu, nhà họ Lâm các người đã muốn đánh muốn giết rồi sao? Còn có công lý nữa hay không? Chúng ta lên xã phân xử, cho dù con trai bà có là đại đội trưởng thì cũng không thể không nói đạo lý!"

Bà nội Lâm cười lạnh nhìn bà ta khóc lóc, chụp mũ lên đầu bà là xong chuyện sao? Bà cúi đầu hỏi Mật Bảo: "Nói bà nội nghe, chuyện là thế nào?"

Mật Bảo nức nở nói: "Mật Bảo không đánh người." Sau đó lại nói: "Nhị Bảo, tôi hỏi cậu, ai là người ném đá lên cây?"

Hứa Nhị Bảo nói: "Là tôi ném đá, đều tại cậu, đá mới đập trúng đầu tôi."

Mật Bảo đưa tay ôm cổ bà nội Lâm: "Bà nội, là nó tự đập trúng đầu nó đấy ạ."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bà nội Lâm lạnh lùng nhìn bà Hứa, lạnh giọng nói: "Bà giỏi lắm, dám đến trước mặt tôi làm càn?"

Bà Hứa biết mình không thắng được, thằng cháu ngốc nhà bà ta, chỉ một câu nói đã để lộ chân tướng rồi. Bà ta bò dậy, móc từ trong túi ra một nắm đậu phộng nhét vào tay Mật Bảo: "Mật Bảo ăn cho ngọt miệng nhé."

Hứa Nhị Bảo khóc to hơn: "Bà nội, đó là của cháu! Là bà rang cho cháu mà!"

Bà nội Lâm không thèm cướp đồ ăn của trẻ con, lạnh lùng nói: "Còn có lần sau, tôi sẽ dẫn người nhà họ Lâm đến tận cửa nhà bà. Đánh chết thì đừng có kêu."

Bà Hứa lập tức im bặt, nghĩ đến mấy chục năm trước, cảnh tượng bà nội Lâm một mình tiêu diệt tên quỷ Tây dương kia, bà ta nhét đậu phộng cho đứa cháu trai đang khóc, rồi chạy về phía ruộng.

Nhị Bảo nhét đậu phộng vào miệng.

Người lớn đều quay lại ruộng, Nhị Bảo lại muốn chơi với Mật Bảo, bèn chạy tới, bám lấy Mật Bảo: "Tôi cho cậu đậu phộng, cậu chơi với tôi đi, cậu nói cho tôi biết tại sao chim nhỏ lại đậu trên tay cậu đi."

Hóa ra là vẫn còn nhớ chuyện ăn thịt chim.

Mật Bảo nói: "Vậy trước tiên cậu phải có một miếng khoai lang khô, vừa nãy chú chim nhỏ bay đến vì miếng khoai lang khô của tôi đấy."

Hứa Nhị Bảo lại bắt đầu khóc lóc: "Bà nội ơi, cháu muốn ăn khoai lang khô, bà nội ơi, cháu muốn ăn khoai lang khô! Cháu muốn ăn thịt chim."

Bà Hứa chạy tới nghe thấy Hứa Nhị Bảo đòi ăn khoai lang khô, tức muốn chết, nhưng cũng không nỡ đánh, bà ta nói: "Ăn ăn ăn, chỉ biết ăn, bà đi làm mệt muốn chết rồi, con còn hành hạ bà nữa." Nói xong, bà ta lại chạy về ruộng.

Mật Bảo tiếp tục bắt bướm, bắt bướm rất giỏi, Nhị Bảo bị mắng, cũng không nhắc đến chuyện chim nhỏ nữa, chạy theo bắt bướm, nhưng cậu bé không bắt được, đuổi theo nửa ngày, ngay cả cánh bướm cũng không chạm vào được.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 60: Mật Bảo Bật Hack Sinh Hoạt

Số ký tự: 0