Chương 30 - Chỉ Khi Mình Sống Tốt, Cô Mới Suy Nghĩ Tới Những Người Khác

Dự Cảm

2024-08-07 00:07:56

Không gian có thể tích trữ đồ, cô từng thử nghiệm, nhưng chỉ có ý thức của cô mới có thể tiến vào không gian, cơ thể của cô không vào được.

Nếu cơ thể có thể đi vào thì tốt, Lục Hướng Noãn vuốt ve vết bớt màu đỏ chỗ xương quai xanh, lẩm bẩm nói.

Kết quả giây tiếp theo, cả người cô xuất hiện trong không gian, là cả người tiến vào.

Bởi vì lúc trước khi cô tiến vào, trên người giống như phủ kín một tầng ánh sáng trắng xóa, nhìn qua rất hư ảo, giống như bọt biển chạm vào là tan biến.

Sở dĩ lần đầu tiên Lục Hướng Noãn không phát hiện ra vì lúc ấy cô ở trong không gian vô cùng xa lạ, khủng hoảng tới cực hạn, chỉ muốn chạy đi, cho nên cô không chú ý tới chuyện này.

Nhưng mà hiện giờ cơ thể cô tiến vào cùng, tầng ánh sáng trắng xóa kia không có.

Lục Hướng Noãn giống như đạt được chí bảo, lặp lại thử nghiệm chuyện này.

Cuối cùng cô đã biết, chỉ khi cô sờ vết bớt chỗ xương quai xanh của mình, cô mới có thể tiến vào không gian cùng với cơ thể.

Còn ý thức tiến vào không gian, thì không có bất cứ hạn chế gì.

Chuyện này tuyệt đối là tin tức tốt đối với cô, cũng có ý nghĩa nếu tận thế thật sự tới, vậy cô có thể trốn vào không gian tị nạn.

Cho nên nhiệm vụ của cô chính là nắm chắc thời gian mua mua mua, bởi vì không biết ngày nào đó tận thế sẽ tới.

Nhưng mà Lục Hướng Noãn cảm thấy nhanh thôi, cô có dự cảm vô cùng mãnh liệt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bởi vì dự cảm của cô, từ nhỏ tới lớn chưa từng sai bao giờ.

Lục Hướng Noãn kiểm tra toàn bộ số tiền mà mình có, gần đây tiêu đều là tiền trong thẻ tiền lương của cô, đến bây giờ chỉ còn ba vạn tệ.

Ngoài ra còn bán xe 15 vạn, lần trước mình được bồi thường thiệt hại tinh thần 50 vạn.

Cô còn có căn hộ, tuy trên chứng nhận bất động sản là tên cô và Lâm Hạo, nhưng trả khoản ban đầu là cô trả, ngay cả tiền trả mỗi tháng cũng là cô trả, chuyện này cũng có thể kiểm tra được cho nên Lục Hướng Noãn không lo lắng.

Cho dù là ra tòa, nhà ở cũng là của mình cô.

Lúc trước mua căn hộ này là hơn 8000 một mét vuông, hiện giờ tiểu khu của bọn họ đã tăng 1 vạn rưỡi một mét vuông, còn là nhà ở học khu*.

*: Học khu là những ngôi nhà nằm trong một khu học ở Trung Quốc cho phép học sinh nhập học miễn phí đến trường gần nhất. Học sinh tận dụng nhà của học khu để có thể vào trường gần nhất mà không cần thi.

Đến lúc đó bán, cộng thêm tiền dư ngân hàng Lục Hướng Noãn cũng có thể có 40 vạn.

Nói cách khác cộng tổng tất cả lại, mới được 108 vạn.

Số tiền này nhìn có vẻ nhiều, nhưng đối với Lục Hướng Noãn mà nói còn xa mới đủ, cô muốn tích trữ càng nhiều vật tư.

Dù sao tận thế tới thì không còn gì, tất cả văn minh đều phải bắt đầu từ đầu.

Đúng rồi, cô cũng có thể vay trên mạng, trên di động của cô thường xuyên có mấy tin nhắn nói về cho vay, nhưng mà từ trước tới nay cô chưa từng chạm vào.

Dù sao không phải tiền mình kiếm được, dùng cũng không an tâm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngoài ra còn có một vấn đề là lãi cho vay quá cao, nhiều gia đình vì chuyện này mà thê ly tử tán, thậm chí nhảy lẩu cũng không ít.

Những người này lòng dạ hiểm độc kiếm tiền, không sợ buổi tối mơ thấy ác mộng à.

Nhưng mà đợi tới tận thế, người nào còn quan tâm bạn trả nợ hay không, lúc ấy có thể sống sót hay không đều là vấn đề.

Cho nên Lục Hướng Noãn quyết định đợi cô tiêu hết tiền xong, cô phải xén lông cừu đống công ty lòng dạ hiểm độc này, nhưng mà có lẽ không xén được bao nhiêu.

Cộng tổng đống này lại, Lục Hướng Noãn cũng cảm thấy không đủ.

Cô may mắn hơn người khác một chút, có bàn tay vàng là không gian này, tận thế tới, cũng có thể sống sót đến lúc đó.

Đợi đã, may mắn?

Hay là mua vé số thử xem?

Lục Hướng Noãn nghĩ thầm trong lòng, nhìn xem vận may có bùng nổ một lần hay không?

Cược một lần, nhìn xem xe đạp có biến thành xe moto được không.

Lúc này Lục Hướng Noãn không bình tĩnh nổi, nói làm là làm.

Cô đi dép lê của khách sạn đi xuống lầu, đi bộ khoảng 20 phút tìm được một tiệm vé số.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Chỉ Khi Mình Sống Tốt, Cô Mới Suy Nghĩ Tới Những Người Khác

Số ký tự: 0