Thập Niên 60: Sau Khi Xuyên Tới Tôi Siêu Giàu

Đăng Ký Xuống N...

Thanh Mộc

2024-09-20 20:04:25

Tuy rằng trên thân thể không thể để bọn họ bị thương, nhưng về mặt tâm lý cũng phải để bọn họ đổ máu, cô nhất định sẽ không để cho những kẻ xấu này sống yên ổn.

Nhìn đồng hồ thấy còn sớm, Thẩm Thư Nguyệt quyết định ra ngoài đi dạo, tìm hiểu xem xuống nông thôn cần mang theo những thứ gì.

Ôi ~, nhớ Baidu quá, không biết kiếp này có cơ hội được sờ vào điện thoại thông minh hay không, hay là cô đầu tư sớm một chút, để cho các vị đại lão tương lai chế tạo ra sớm hơn, nhưng mà, điện thoại thông minh là do hãng điện thoại nào nghiên cứu và phát triển ra nhỉ?

...

Đêm đã khuya, mưa phùn lất phất, chẳng mấy chốc, tiếng nước mưa tí tách từ mái hiên vang lên, mang đến cho thành phố Phúc Châu oi bức một chút mát mẻ.

Sáng hôm sau, trời đã quang mây tạnh, gió nhẹ thoang thoảng, không khí buổi sáng mang theo hơi sương mát lạnh, Thẩm Thư Nguyệt mang theo tâm trạng vui vẻ đến điểm đăng ký thanh niên tri thức: "Đồng chí, tôi muốn đăng ký xuống nông thôn."

Nhân viên công tác: "Tên họ, mang theo sổ hộ khẩu chưa? Có nơi nào muốn đến không?" Văn phòng thanh niên tri thức, mỗi ngày đều có rất nhiều thanh niên tri thức đến đăng ký xuống nông thôn, nhân viên công tác làm việc rất thuần thục.

"Có, xã Vân Lâm, huyện Tứ Bình, thành phố Giang Lĩnh, tỉnh Cát Lâm, đội sản xuất Vân Kỳ." Vì sợ mình nhớ nhầm, Thẩm Thư Nguyệt còn đưa tờ giấy cho nhân viên công tác.

Nhân viên công tác thành thạo điền đầy đủ thông tin, làm hai bản, từ cửa sổ đưa ra: "Ký tên, đối chiếu thông tin, đưa tôi đóng dấu."

Thẩm Thư Nguyệt cẩn thận kiểm tra xem có sai sót gì không, sau đó ký tên, đợi nhân viên công tác đóng dấu: "Thành phố Giang Lĩnh, tỉnh Cát Lâm cách nơi này khá xa, nửa tháng nữa sẽ xuất phát, khoảng một tuần nữa, bên phường sẽ đưa vé tàu đến tận nhà, nếu như không có người ở nhà mà bỏ lỡ thì có thể tự mình đến phường để nhận."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Vâng, cảm ơn." Thẩm Thư Nguyệt cầm sổ hộ khẩu đi ra ngoài, trong lòng âm thầm tính toán, còn nửa tháng nữa, thời gian đủ rồi, lão Thẩm cũng có thể kịp quay về.

"Bạn học Thẩm Thư Nguyệt, cậu cũng sẽ xuống nông thôn sao?" Một giọng nói kinh ngạc vang lên.

Thẩm Thư Nguyệt nhìn sang, đối diện một thiếu niên trẻ tuổi đang kinh ngạc nhìn cô.

Khuôn mặt lạ hoắc, không quen biết: "Đúng vậy, hưởng ứng lời kêu gọi của đất nước, xuống nông thôn hỗ trợ bà con, xây dựng quê hương đất nước tươi đẹp, cùng nhau tiến bộ."

Thiếu niên da trắng tuấn tú nghe vậy hơi sững sờ, vành tai hơi đỏ lên: "Tớ cũng nghĩ như vậy, cho nên mới đến đăng ký, bạn học Thẩm Thư Nguyệt, cậu quyết định đến đâu để cống hiến cho tổ quốc?"

"Xem sự sắp xếp của tổ chức, tổ chức muốn tôi đi đâu, tôi sẽ đến đó."

Thẩm Thư Nguyệt: ... ... Tuy rằng cậu trông cũng được, nhưng xin lỗi, không quen.

"Bạn học, cậu mau đi đăng ký đi, tôi còn có việc, đi trước đây." Thật sự không nhớ nổi người này tên là gì, nhưng gọi cô là bạn học, lại còn phải xuống nông thôn, chắc chắn là bạn học rồi.

Thiếu niên hơi sững sờ, gật gật đầu: "Được, tạm biệt!" Hy vọng sẽ gặp lại.

"Tạm biệt." Hy vọng sẽ không bao giờ gặp lại.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 60: Sau Khi Xuyên Tới Tôi Siêu Giàu

Số ký tự: 0