[Thập Niên 60] Thảo Nguyên Mục Y
Ca Sinh Khó, Ng...
2024-11-20 14:23:06
Mọi người đã chứng kiến cảnh Lâm Tuyết Quân không chút do dự thò tay vào mông bò, tuy không biết cô gọi nhiều người như vậy để làm gì nhưng nghĩ đến việc có thể cứu được bò mẹ, không cần đội trưởng lên tiếng, cũng không cần Ô Lực Cát yêu cầu, tất cả đều tự động xung phong, khẳng định mình có sức khỏe, mình làm được.
Do mọi người quá nhiệt tình nên trong quá trình chuẩn bị, bầu không khí dần trở nên sôi động.
Mọi người đều làm việc một cách trật tự như thể đang chung tay làm một việc lớn lao.
Dây thừng đã có, người cũng đã có. Khi mọi người chuẩn bị dùng dây thừng buộc bò mẹ lại thì lại thấy Lâm Tuyết Quân cầm dây thừng nhét vào mông bò?!
Nhét xong sợi thứ nhất, tiếp theo là sợi thứ hai, sợi thứ ba.
“Cô ấy đang làm gì vậy?”
“Hỏi tôi, tôi biết hỏi ai?”
“Suỵt...” Đại đội trưởng cũng đang sốt ruột chờ đợi, quay lại trừng mắt.
Buộc xong rồi. Ba sợi dây thừng lần lượt được buộc vào hai chân trước và đầu của bê con.
Lâm Tuyết Quân hoàn hồn, bỗng phát hiện ra mọi người đều đang nín thở nhìn mình.
Trước đây Lâm Tuyết Quân chỉ mới thực tập ở các trang trại chăn nuôi bò và bệnh viện thú y. Đây là lần đầu tiên cô làm việc dưới ánh mắt chăm chú như đèn soi của nhiều người như vậy.
Một luồng nhiệt dâng lên trong lòng. Cảm nhận được sự quan tâm của mọi người, kỳ vọng... hóa ra là như thế này.
Tay trái áp lên ngực. Cô nhìn vào mắt Ô Lực Cát, người đang nắm lấy sừng bò.
Gương mặt ông ấy hằn sâu những nếp nhăn do nắng gió nhưng đôi mắt vẫn sáng ngời, tràn đầy hy vọng.
Nuốt nước bọt, hít một hơi thật sâu, cô đưa ba sợi dây thừng cho ba nhóm người trước mặt: “Khi nào tôi hô thì mọi người hãy dùng sức kéo, được không?”
“Được.”
“Không vấn đề gì.”
“Được, được.”
Nhận được câu trả lời của mọi người, Lâm Tuyết Quân gật đầu sau đó quay sang dặn dò những người đang giữ bò mẹ phải kiểm soát con bò cho tốt.
Mọi người đã sẵn sàng.
Hai tay Lâm Tuyết Quân chống vào cửa mình bò mẹ, xác định mình có thể bảo vệ tốt các cơ quan của bò mẹ lúc này mới bắt đầu chỉ huy:
“Hai sợi dây này, trước tiên dùng 3 phần lực kéo thử xem.”
Mấy người đàn ông lực lưỡng nhìn nhau, tuy có chút nghi ngờ nhưng khi Lâm Tuyết Quân cao giọng thúc giục lần thứ hai họ vẫn đồng loạt dùng sức kéo như kéo bè.
“8 phần lực, dùng sức lên!”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Do mọi người quá nhiệt tình nên trong quá trình chuẩn bị, bầu không khí dần trở nên sôi động.
Mọi người đều làm việc một cách trật tự như thể đang chung tay làm một việc lớn lao.
Dây thừng đã có, người cũng đã có. Khi mọi người chuẩn bị dùng dây thừng buộc bò mẹ lại thì lại thấy Lâm Tuyết Quân cầm dây thừng nhét vào mông bò?!
Nhét xong sợi thứ nhất, tiếp theo là sợi thứ hai, sợi thứ ba.
“Cô ấy đang làm gì vậy?”
“Hỏi tôi, tôi biết hỏi ai?”
“Suỵt...” Đại đội trưởng cũng đang sốt ruột chờ đợi, quay lại trừng mắt.
Buộc xong rồi. Ba sợi dây thừng lần lượt được buộc vào hai chân trước và đầu của bê con.
Lâm Tuyết Quân hoàn hồn, bỗng phát hiện ra mọi người đều đang nín thở nhìn mình.
Trước đây Lâm Tuyết Quân chỉ mới thực tập ở các trang trại chăn nuôi bò và bệnh viện thú y. Đây là lần đầu tiên cô làm việc dưới ánh mắt chăm chú như đèn soi của nhiều người như vậy.
Một luồng nhiệt dâng lên trong lòng. Cảm nhận được sự quan tâm của mọi người, kỳ vọng... hóa ra là như thế này.
Tay trái áp lên ngực. Cô nhìn vào mắt Ô Lực Cát, người đang nắm lấy sừng bò.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gương mặt ông ấy hằn sâu những nếp nhăn do nắng gió nhưng đôi mắt vẫn sáng ngời, tràn đầy hy vọng.
Nuốt nước bọt, hít một hơi thật sâu, cô đưa ba sợi dây thừng cho ba nhóm người trước mặt: “Khi nào tôi hô thì mọi người hãy dùng sức kéo, được không?”
“Được.”
“Không vấn đề gì.”
“Được, được.”
Nhận được câu trả lời của mọi người, Lâm Tuyết Quân gật đầu sau đó quay sang dặn dò những người đang giữ bò mẹ phải kiểm soát con bò cho tốt.
Mọi người đã sẵn sàng.
Hai tay Lâm Tuyết Quân chống vào cửa mình bò mẹ, xác định mình có thể bảo vệ tốt các cơ quan của bò mẹ lúc này mới bắt đầu chỉ huy:
“Hai sợi dây này, trước tiên dùng 3 phần lực kéo thử xem.”
Mấy người đàn ông lực lưỡng nhìn nhau, tuy có chút nghi ngờ nhưng khi Lâm Tuyết Quân cao giọng thúc giục lần thứ hai họ vẫn đồng loạt dùng sức kéo như kéo bè.
“8 phần lực, dùng sức lên!”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro