Chương 30 - Nghĩ Cách Nói Với Bên Ngoài
Chăn Của Mình
Lâm Quả Đống
2024-08-07 17:19:28
Cố Khôn cũng nói: "Ba ba gửi đồ, có ăn." Nói rồi cậu nhóc chảy nước miếng.
Bạch Lộ không nhịn được cười: "Vậy mấy đứa nhắm mắt lại, cô nhỏ biến đồ ăn ra cho mấy đứa."
"Được ạ."
"Cảm ơn cô nhỏ."
"Cô thật tốt."
Ba cái đầu củ cải nhỏ mừng khấp khởi che mắt lại, có điều, mắt không hề nhằm chặt, từ khe hở bàn tay nhìn Bạch Lộ.
Bạch Lộ không biết, cô mở tủ quần áo, lấy ra ba viên kẹo sữa, một gói bánh quy nhỏ, lúc cô quay người lại thì thấy bàn tay của ba cái đầu củ cải này hở rõ to.
Cô cũng bó tay với đám nhóc này: "Được rồi, mở mắt."
Ba cái đầu củ cải nhỏ mở mắt, Bạch Lộ cho mỗi đứa một viên kẹo sữa, sau đó lại bóc gói bánh quy: "Tứ Mao, cháu là chủ nhà nhỏ, cháu chia bánh quy này cho các bạn được không?"
Tứ Mao ưỡn ngực, rất kiêu ngạo nói: "Được ạ."
Bạch Lộ hỏi thử: "Vậy cháu biết phải chia như nào không?"
Tứ Mao đáp: "Cháu biết, cháu một cái, anh Cố Kiền một cái, Cố Khôn một cái."
Bạch Lộ khen ngợi: "Tứ Mao thông minh quá, mấy đứa ra kia chơi đi."
Ba cái đầu củ cải nhỏ nhanh chóng chạy ra ngoài.
Sau khi mấy đứa nhóc ra ngoài, Bạch lộ lấy ra cánh gà ngâm ớt, chân gà khô và lạp xưởng từ nhà trọ đơn thân, sau đó đi vào nhà bếp, vờ như được bạn học gửi cho.
Cô mở túi đóng gói, gắp đầy hai đĩa cánh gà ngâm ớt, thêm hai mươi cái chân gà và hai mươi cái lạp xưởng.
Bao bì của mấy món này cô vứt thẳng vào bếp lò, tối nấu cơm sẽ lập tức thiêu hủy.
Sau đó cô quay lại phòng, trải chăn ra.
Cô bỏ ra hai cái chăn, một cái là chăn bông năm cân, một cái là chăn tơ tằm tám cân, cô cất chăn tơ tằm vào tủ quần áo, chăn bông được bọc vỏ chăn hình chữ nhật.
Toàn bộ vỏ chăn màu cà phê đậm, nhưng ga trải giường rất lớn, trước đó cô dùng bộ bốn món chăn ga gối dành cho giường hai mét hai, mà giường nhà họ Vương chỉ có một mét hai, cho nên cắt đôi ra làm thành hai cái ga giường.
Cắt đôi lại thành vừa vặn, chiều rộng là một mét sáu, giường là hai mét hai, ga giường rộng ba mét hai.
Ngoài bộ màu cà phê đậm, cô còn một bộ màu xám tro.
Cũng may bình thường Bạch Lộ thích màu trung tính, nếu như những màu sắc sặc sỡ, đúng là khó lấy ra dùng.
Bạch Lộ nằm trên chiếc giường được bọc bằng ga giường và đắp chăn của mình, tâm trạng của Bạch Lộ đặc biệt tốt, cô tháo chăn của Trần Hà Hoa ra, đem ruột chăn ra sân phơi, sau đó mang vỏ chăn đi giặt.
Bạch Lộ không nhịn được cười: "Vậy mấy đứa nhắm mắt lại, cô nhỏ biến đồ ăn ra cho mấy đứa."
"Được ạ."
"Cảm ơn cô nhỏ."
"Cô thật tốt."
Ba cái đầu củ cải nhỏ mừng khấp khởi che mắt lại, có điều, mắt không hề nhằm chặt, từ khe hở bàn tay nhìn Bạch Lộ.
Bạch Lộ không biết, cô mở tủ quần áo, lấy ra ba viên kẹo sữa, một gói bánh quy nhỏ, lúc cô quay người lại thì thấy bàn tay của ba cái đầu củ cải này hở rõ to.
Cô cũng bó tay với đám nhóc này: "Được rồi, mở mắt."
Ba cái đầu củ cải nhỏ mở mắt, Bạch Lộ cho mỗi đứa một viên kẹo sữa, sau đó lại bóc gói bánh quy: "Tứ Mao, cháu là chủ nhà nhỏ, cháu chia bánh quy này cho các bạn được không?"
Tứ Mao ưỡn ngực, rất kiêu ngạo nói: "Được ạ."
Bạch Lộ hỏi thử: "Vậy cháu biết phải chia như nào không?"
Tứ Mao đáp: "Cháu biết, cháu một cái, anh Cố Kiền một cái, Cố Khôn một cái."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạch Lộ khen ngợi: "Tứ Mao thông minh quá, mấy đứa ra kia chơi đi."
Ba cái đầu củ cải nhỏ nhanh chóng chạy ra ngoài.
Sau khi mấy đứa nhóc ra ngoài, Bạch lộ lấy ra cánh gà ngâm ớt, chân gà khô và lạp xưởng từ nhà trọ đơn thân, sau đó đi vào nhà bếp, vờ như được bạn học gửi cho.
Cô mở túi đóng gói, gắp đầy hai đĩa cánh gà ngâm ớt, thêm hai mươi cái chân gà và hai mươi cái lạp xưởng.
Bao bì của mấy món này cô vứt thẳng vào bếp lò, tối nấu cơm sẽ lập tức thiêu hủy.
Sau đó cô quay lại phòng, trải chăn ra.
Cô bỏ ra hai cái chăn, một cái là chăn bông năm cân, một cái là chăn tơ tằm tám cân, cô cất chăn tơ tằm vào tủ quần áo, chăn bông được bọc vỏ chăn hình chữ nhật.
Toàn bộ vỏ chăn màu cà phê đậm, nhưng ga trải giường rất lớn, trước đó cô dùng bộ bốn món chăn ga gối dành cho giường hai mét hai, mà giường nhà họ Vương chỉ có một mét hai, cho nên cắt đôi ra làm thành hai cái ga giường.
Cắt đôi lại thành vừa vặn, chiều rộng là một mét sáu, giường là hai mét hai, ga giường rộng ba mét hai.
Ngoài bộ màu cà phê đậm, cô còn một bộ màu xám tro.
Cũng may bình thường Bạch Lộ thích màu trung tính, nếu như những màu sắc sặc sỡ, đúng là khó lấy ra dùng.
Bạch Lộ nằm trên chiếc giường được bọc bằng ga giường và đắp chăn của mình, tâm trạng của Bạch Lộ đặc biệt tốt, cô tháo chăn của Trần Hà Hoa ra, đem ruột chăn ra sân phơi, sau đó mang vỏ chăn đi giặt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro