Chương 30 - Nghĩ Cách Nói Với Bên Ngoài
Xuyên Không Vào...
Lâm Quả Đống
2024-08-07 17:19:28
Trong rừng.
"Chị ơi hôm nay lúc Trương Đông Cường đính hôn, có một chị tới, chị ta nói mình mang thai rồi, sau đó mọi người đánh nhau."
"Chị ơi, hôm nay Nhị Cẩu Tử đến nhà quả phụ Lưu ăn trộm quần, bị mẹ của Nhị Cẩu Tử bắt được."
"Chị ơi, hôm nay mẹ em ăn trộm một quả trứng gà của em."
"Chị ơi, hôm nay bà của Cẩu Đản mắng bà Thúy Hoa, mắng bà ấy không có lương tâm dìm chết đứa cháu gái mới sinh."
Một đám trẻ con năm sáu tuổi, bảy tám tuổi vây quanh một cô gái, tám chuyện về đại đội sản xuất Trường Thanh, dưới chân núi.
Thực ra mọi người không biết, đám trẻ con là biết nhiều tin tức nhất, bởi vì lúc người lớn vừa làm việc, vừa tán gẫu thường không để ý đến chúng.
"Mấy đứa thật thông minh, đây là kẹo sữa, mỗi đứa một viên." Bạch Lộ cầm kẹo sữa Thỏ Trắng trong tay, chia cho đám trẻ con: "Vẫn quy củ cũ, không được nói chuyện chị ở trên núi cho người khác, biết chưa? Nếu để người khác biết, các em sẽ không có kẹo sữa ăn."
"Biết rồi, chị cứ yên tâm."
"Cảm ơn chị ạ, ngày mai chúng em lại đến."
"Tạm biệt chị gái."
Một đám trẻ con vừa ngậm kẹo sữa, vừa đi về.
Sau khi đợi bọn chúng đi hết, Bạch Lộ ủ rũ cúi đầu, tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó cầm cái hộp nửa cân quả anh đào lấy từ trong căn nhà trọ đơn thân ra, vừa ăn vừa thở dài.
Bạch Lộ xuyên đến đây vào hai ngày trước, trước khi xuyên không, cô là một sinh viên đại học năm thứ ba của học viện thời trang, 22 tuổi.
Thời gian xuyên không là đầu tháng 2 năm 2020, bởi vì nghỉ tết mà cô vùi mình trong nhà trọ đơn thân hai tháng liền.
Cha của Bạch Lộ là chủ thầu xây dựng, mẹ mất vì bệnh khi cô mới học tiểu học, sau đó cha đi bước nữa.
Mặc dù mẹ kế đối xử với cô không tệ, nhưng cô không thể hòa nhập được với gia đình đó, cho nên lúc học đại học, Bạch Lộ Đã xin tiền cha thuê một căn nhà trọ đơn thân gần trường.
Tuy cha Bạch Lộ đi bước nữa, nhưng chỉ cần con gái xin là sẽ cho, hơn nữa ông ấy cũng có tiền, cho nên nếu có thể thỏa mãn con gái về phương diện vật chất, ông ấy sẽ không keo kiệt.
Hai hôm trước, Bạch Lộ vừa mới nhận được đồ ăn giao đến thì lập tức choáng váng đầu óc, xuyên không đến nơi này.
Cô nhìn thấy xung quanh toàn là rừng núi, nhưng cũng không sợ.
Bạch Lộ là một người mê truyện tiểu thuyết, cho nên lờ mờ đoán ra mình đã xuyên không, đụng phải kỳ ngộ nào đó.
"Chị ơi hôm nay lúc Trương Đông Cường đính hôn, có một chị tới, chị ta nói mình mang thai rồi, sau đó mọi người đánh nhau."
"Chị ơi, hôm nay Nhị Cẩu Tử đến nhà quả phụ Lưu ăn trộm quần, bị mẹ của Nhị Cẩu Tử bắt được."
"Chị ơi, hôm nay mẹ em ăn trộm một quả trứng gà của em."
"Chị ơi, hôm nay bà của Cẩu Đản mắng bà Thúy Hoa, mắng bà ấy không có lương tâm dìm chết đứa cháu gái mới sinh."
Một đám trẻ con năm sáu tuổi, bảy tám tuổi vây quanh một cô gái, tám chuyện về đại đội sản xuất Trường Thanh, dưới chân núi.
Thực ra mọi người không biết, đám trẻ con là biết nhiều tin tức nhất, bởi vì lúc người lớn vừa làm việc, vừa tán gẫu thường không để ý đến chúng.
"Mấy đứa thật thông minh, đây là kẹo sữa, mỗi đứa một viên." Bạch Lộ cầm kẹo sữa Thỏ Trắng trong tay, chia cho đám trẻ con: "Vẫn quy củ cũ, không được nói chuyện chị ở trên núi cho người khác, biết chưa? Nếu để người khác biết, các em sẽ không có kẹo sữa ăn."
"Biết rồi, chị cứ yên tâm."
"Cảm ơn chị ạ, ngày mai chúng em lại đến."
"Tạm biệt chị gái."
Một đám trẻ con vừa ngậm kẹo sữa, vừa đi về.
Sau khi đợi bọn chúng đi hết, Bạch Lộ ủ rũ cúi đầu, tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó cầm cái hộp nửa cân quả anh đào lấy từ trong căn nhà trọ đơn thân ra, vừa ăn vừa thở dài.
Bạch Lộ xuyên đến đây vào hai ngày trước, trước khi xuyên không, cô là một sinh viên đại học năm thứ ba của học viện thời trang, 22 tuổi.
Thời gian xuyên không là đầu tháng 2 năm 2020, bởi vì nghỉ tết mà cô vùi mình trong nhà trọ đơn thân hai tháng liền.
Cha của Bạch Lộ là chủ thầu xây dựng, mẹ mất vì bệnh khi cô mới học tiểu học, sau đó cha đi bước nữa.
Mặc dù mẹ kế đối xử với cô không tệ, nhưng cô không thể hòa nhập được với gia đình đó, cho nên lúc học đại học, Bạch Lộ Đã xin tiền cha thuê một căn nhà trọ đơn thân gần trường.
Tuy cha Bạch Lộ đi bước nữa, nhưng chỉ cần con gái xin là sẽ cho, hơn nữa ông ấy cũng có tiền, cho nên nếu có thể thỏa mãn con gái về phương diện vật chất, ông ấy sẽ không keo kiệt.
Hai hôm trước, Bạch Lộ vừa mới nhận được đồ ăn giao đến thì lập tức choáng váng đầu óc, xuyên không đến nơi này.
Cô nhìn thấy xung quanh toàn là rừng núi, nhưng cũng không sợ.
Bạch Lộ là một người mê truyện tiểu thuyết, cho nên lờ mờ đoán ra mình đã xuyên không, đụng phải kỳ ngộ nào đó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro