Chương 30 - Nghĩ Cách Nói Với Bên Ngoài
Chăn Cưới
Lâm Quả Đống
2024-08-07 17:19:28
Bố cục của nhà chính khá lớn, đầu tiên là cửa chính, tương đương với phòng khách thời hiện đại, đằng sau phòng khách là phòng bếp, dùng tường đất để ngăn cách ra, để lại một ô như cánh cửa, hai bên có các phòng nhỏ.
Phòng bên phải là của vợ chồng Vương Đại Kiều, bên trái để không, lúc còn chưa xây thêm phòng mới, gian bên trái là để ba đứa con trai cùng chen chúc.
Mà bây giờ gian phòng này dùng để đựng đồ và lương thực.
Thực ra, bố cục nhà cũ cũng tương đương với ba căn phòng chạy ngang.
"Lộ Lộ, sau này con sẽ ở trong phòng của Vương Hữu Vọng." Phương Á Phân nói với Bạch Lộ.
"Vậy em trai ngủ ở ở đâu?" Bạch Lộ hỏi.
Phương Á Phân đáp lại với vẻ không sao cả:
"Nó ngủ ở bên trái nhà chính, bên đó để không, phòng cũng không nhỏ."
Bởi vì không nhỏ cho nên lúc trước tất cả trẻ con đều ngủ ở đấy.
Bạch Lộ lại nói:
"Vậy con ngủ ở gian bên trái nhà chính đi."
"Không được, bên đó còn đặt lương thực, con gái như con ngủ bên đấy không sạch sẽ, con ngủ ở ở phòng mới đi."
Phương Á Phân vừa nói, vừa mở căn phòng bên trái nhà chính ra, gian này tương đương với kho, cho nên cần phải sửa sang lại một chút.
Bạch Lộ đi tới nhìn vào trong, căn phòng thật sự hơi lộn xộn, nhất là tường không đẹp như tường xây bằng gạch.
Cô nghĩ thầm, đợi buổi tối trợ cấp cho Vương Hữu Vọng thêm một chút, cho nên cô không từ chối nữa:
"Cảm ơn mẹ, con quét dọn với mẹ nhé."
Trần Hà Hoa vội ngăn lại:
"Đừng đừng, mấy thứ này bẩn lắm, để chị với mẹ quét là được rồi, em gái, em đi nghỉ ngơi đi."
Bạch Lộ không nài nỉ:
"Vậy cảm ơn chị dâu, em đi quét phòng mình."
Ba người cùng nhau quét dọn rất nhanh, đồ Vương Hữu Vọng cũng được dọn sạch, chỉ để lại một chiếc giường.
Ý của Phương Á Phân là tủ quần áo và bàn sẽ bảo thợ mộc đóng mới một bộ, tuy mất mấy chục đồng, nhưng con gái đã trở về, bà rất vui vẻ.
Quét dọn xong, Phương Á Phân nói với Tiền Quyên:
"Vợ thằng hai, lúc các con cưới vào tháng năm, mẹ đã chuẩn bị chăn bông mới cho các con, lúc đó trời còn nóng các con vẫn chưa đắp đúng không?"
Tiền Quyên chợt căng thẳng trong lòng, lờ mờ đoán ra ý của mẹ chồng, cô ấy đáp:
"Vâng ạ, để con đi lấy cho Lộ Lộ."
Phương Á Phân Hài lòng gật đầu:
"Con cứ đưa chăn cho Bạch Lộ trước, sang năm mẹ lại làm cho bọn con cái khác."
Năm nay không góp được đủ bông.
Phòng bên phải là của vợ chồng Vương Đại Kiều, bên trái để không, lúc còn chưa xây thêm phòng mới, gian bên trái là để ba đứa con trai cùng chen chúc.
Mà bây giờ gian phòng này dùng để đựng đồ và lương thực.
Thực ra, bố cục nhà cũ cũng tương đương với ba căn phòng chạy ngang.
"Lộ Lộ, sau này con sẽ ở trong phòng của Vương Hữu Vọng." Phương Á Phân nói với Bạch Lộ.
"Vậy em trai ngủ ở ở đâu?" Bạch Lộ hỏi.
Phương Á Phân đáp lại với vẻ không sao cả:
"Nó ngủ ở bên trái nhà chính, bên đó để không, phòng cũng không nhỏ."
Bởi vì không nhỏ cho nên lúc trước tất cả trẻ con đều ngủ ở đấy.
Bạch Lộ lại nói:
"Vậy con ngủ ở gian bên trái nhà chính đi."
"Không được, bên đó còn đặt lương thực, con gái như con ngủ bên đấy không sạch sẽ, con ngủ ở ở phòng mới đi."
Phương Á Phân vừa nói, vừa mở căn phòng bên trái nhà chính ra, gian này tương đương với kho, cho nên cần phải sửa sang lại một chút.
Bạch Lộ đi tới nhìn vào trong, căn phòng thật sự hơi lộn xộn, nhất là tường không đẹp như tường xây bằng gạch.
Cô nghĩ thầm, đợi buổi tối trợ cấp cho Vương Hữu Vọng thêm một chút, cho nên cô không từ chối nữa:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cảm ơn mẹ, con quét dọn với mẹ nhé."
Trần Hà Hoa vội ngăn lại:
"Đừng đừng, mấy thứ này bẩn lắm, để chị với mẹ quét là được rồi, em gái, em đi nghỉ ngơi đi."
Bạch Lộ không nài nỉ:
"Vậy cảm ơn chị dâu, em đi quét phòng mình."
Ba người cùng nhau quét dọn rất nhanh, đồ Vương Hữu Vọng cũng được dọn sạch, chỉ để lại một chiếc giường.
Ý của Phương Á Phân là tủ quần áo và bàn sẽ bảo thợ mộc đóng mới một bộ, tuy mất mấy chục đồng, nhưng con gái đã trở về, bà rất vui vẻ.
Quét dọn xong, Phương Á Phân nói với Tiền Quyên:
"Vợ thằng hai, lúc các con cưới vào tháng năm, mẹ đã chuẩn bị chăn bông mới cho các con, lúc đó trời còn nóng các con vẫn chưa đắp đúng không?"
Tiền Quyên chợt căng thẳng trong lòng, lờ mờ đoán ra ý của mẹ chồng, cô ấy đáp:
"Vâng ạ, để con đi lấy cho Lộ Lộ."
Phương Á Phân Hài lòng gật đầu:
"Con cứ đưa chăn cho Bạch Lộ trước, sang năm mẹ lại làm cho bọn con cái khác."
Năm nay không góp được đủ bông.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro