Chương 30 - Nghĩ Cách Nói Với Bên Ngoài
Đến Từng Nhà 2
Lâm Quả Đống
2024-08-07 17:19:28
Điều này chứng tỏ có hai khả năng, một là đứa trẻ có lẽ đã chết rồi, cho nên bà ta không lo lắng bị người bên ngoài vạch trần, khả năng thứ hai là đứa trẻ có lẽ đã bị đưa đi rất xa nhưng không phải là nhà của thân thích, cho nên cũng không có khả năng bị lộ.
Trong lòng Bạch Lộ đã đưa ra quyết định, Vương Thúy Hoa rõ ràng là người chỉ nhìn vào lợi ích, rất dễ bị mua chuộc, mà trong tay cô hiện giờ thứ không thiếu nhất chính là vật chất.
Nếu như không tìm được nhà thích hợp, thì nhà Vương Thúy Hoa cũng được, loại người như bà ta rất dễ bắt thóp.
Thế là Bạch Lộ nói:
"Bà ơi, bà đừng gạt cháu, lỡ đâu bà gạt cháu là bà phạm pháp đấy, lừa trẻ con là phải ngồi tù."
Mặc dù đã lên kế hoạch, nhưng Bạch Lộ vẫn không quên cảnh cáo một câu.
Nghe thấy phải ngồi tù, Vương Thúy Hoa rụt cổ đại, có ý muốn rút lui.
Bạch Lộ nhìn chăm chăm vào bà ta, quan sát được sự thay đổi trong ánh mắt đối phương, lại nói:
"Cháu vẫn phải đi gặp những người khác trong thôn để hỏi chuyện xem sao, xem lời bà nói có thật hay không, lỡ đâu có người biết bà lừa cháu thì sao? Dù sao cháu cũng mang đến rất nhiều đồ tốt, những thứ đó là để cho cha mẹ ruột cháu."
Vương Thúy Hoa nghe vậy thì lập tức tươi cười:
"Cháu gái yêu quý của bà, bà không sợ cháu đi hỏi thăm đâu, tuy năm đó bà đem tặng cháu đi đâu không ai biết, nhưng chắc chắn họ sẽ không nói ra được chỗ sai của bà."
Bạch Lộ đáp: "Vậy để cháu đi hỏi thăm, nếu là sự thật thì cháu sẽ quay về tìm bà."
Vương Thúy Hoa bèn nói ngay:
"Để bà đi cùng cháu."
Bạch Lộ vội ngăn lại: "Đừng đừng, bà đi theo cháu thì làm sao người ta dám nói thật."
Cô nghĩ một chút, lấy ra mấy cái kẹo sữa Thỏ Trắng, cho đám trẻ con đang nghịch bùn trong sân.
Cô làm vậy chính là để câu Vương Thúy Hoa.
Vương Thúy Hoa vừa nhìn thấy kẹo sữa Thỏ Trắng, hai mắt trợn tròn, vội vàng đi tới nói:
"Không lễ không tết, ăn kẹo làm gì, đưa bà cất đi, năm mới bà cho các con ăn."
Tuy Bạch Lộ đã đi xa nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng kêu gào của đám trẻ, nghĩ bụng, trừ phi không còn sự lựa chọn nào khác, nếu không thật sự không thể chọn nhà này.
Có điều, đây chỉ là quá độ, đợi sau khi có hộ khẩu ở nơi này, cô lập tức sẽ chuyển đến một nơi khác, như vậy không ai biết chuyện của cô.
Bạch Lộ đi đến hộ thứ hai, nhà Vương Đại Kiều, chính là nhà có đôi song sinh kia.
Trong lòng Bạch Lộ đã đưa ra quyết định, Vương Thúy Hoa rõ ràng là người chỉ nhìn vào lợi ích, rất dễ bị mua chuộc, mà trong tay cô hiện giờ thứ không thiếu nhất chính là vật chất.
Nếu như không tìm được nhà thích hợp, thì nhà Vương Thúy Hoa cũng được, loại người như bà ta rất dễ bắt thóp.
Thế là Bạch Lộ nói:
"Bà ơi, bà đừng gạt cháu, lỡ đâu bà gạt cháu là bà phạm pháp đấy, lừa trẻ con là phải ngồi tù."
Mặc dù đã lên kế hoạch, nhưng Bạch Lộ vẫn không quên cảnh cáo một câu.
Nghe thấy phải ngồi tù, Vương Thúy Hoa rụt cổ đại, có ý muốn rút lui.
Bạch Lộ nhìn chăm chăm vào bà ta, quan sát được sự thay đổi trong ánh mắt đối phương, lại nói:
"Cháu vẫn phải đi gặp những người khác trong thôn để hỏi chuyện xem sao, xem lời bà nói có thật hay không, lỡ đâu có người biết bà lừa cháu thì sao? Dù sao cháu cũng mang đến rất nhiều đồ tốt, những thứ đó là để cho cha mẹ ruột cháu."
Vương Thúy Hoa nghe vậy thì lập tức tươi cười:
"Cháu gái yêu quý của bà, bà không sợ cháu đi hỏi thăm đâu, tuy năm đó bà đem tặng cháu đi đâu không ai biết, nhưng chắc chắn họ sẽ không nói ra được chỗ sai của bà."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạch Lộ đáp: "Vậy để cháu đi hỏi thăm, nếu là sự thật thì cháu sẽ quay về tìm bà."
Vương Thúy Hoa bèn nói ngay:
"Để bà đi cùng cháu."
Bạch Lộ vội ngăn lại: "Đừng đừng, bà đi theo cháu thì làm sao người ta dám nói thật."
Cô nghĩ một chút, lấy ra mấy cái kẹo sữa Thỏ Trắng, cho đám trẻ con đang nghịch bùn trong sân.
Cô làm vậy chính là để câu Vương Thúy Hoa.
Vương Thúy Hoa vừa nhìn thấy kẹo sữa Thỏ Trắng, hai mắt trợn tròn, vội vàng đi tới nói:
"Không lễ không tết, ăn kẹo làm gì, đưa bà cất đi, năm mới bà cho các con ăn."
Tuy Bạch Lộ đã đi xa nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng kêu gào của đám trẻ, nghĩ bụng, trừ phi không còn sự lựa chọn nào khác, nếu không thật sự không thể chọn nhà này.
Có điều, đây chỉ là quá độ, đợi sau khi có hộ khẩu ở nơi này, cô lập tức sẽ chuyển đến một nơi khác, như vậy không ai biết chuyện của cô.
Bạch Lộ đi đến hộ thứ hai, nhà Vương Đại Kiều, chính là nhà có đôi song sinh kia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro