Chương 30 - Nghĩ Cách Nói Với Bên Ngoài
Làm Sổ Hộ Khẩu
Lâm Quả Đống
2024-08-07 17:19:28
Lúc trước ngay cả kẹo hoa quả bà cũng tiếc không dám ăn, chỉ giữ lại cho mấy đứa trẻ con, chứ đừng nói đến kẹo sữa, bây giờ vẫn là nhờ phúc của con gái nên mới được ăn.
Chẳng mấy chốc hai người đã đi bộ tới đồn công an.
Cảnh sát xem thư giới thiệu:
"Đổi tên? Đổi tên ai? Sao lại muốn đổi tên?"
Việc đổi tên là tự do cá nhân, cảnh sát đương nhiên sẽ không quản lý, chỉ có điều:
"Ngay cả họ cũng đổi?"
Phương Á Phân đáp:
"Là thế này, con nhà chúng tôi trước đây bị lạc mất, sau đó có người hảo tâm cứu giúp, mấy năm qua hai nhà vẫn luôn có quan hệ rất tốt. Năm nay người tốt kia qua đời, ông ấy lại không có con cái, cho nên chúng tôi muốn để con gái theo họ ông ấy, coi như báo đáp ân tình năm đó."
Cảnh sát đáp:
"Nhà chị đúng là khí phách."
Vừa nhìn đã biết cô gái này chắc chắn được cưng chuộng yêu thương ở nhà, vậy mà phụ huynh lại nỡ để đứa trẻ được yêu thương đổi họ, có thể nhìn ra được họ cũng tốt bụng.
"Sửa tên xong, những giấy tờ chứng nhận liên quan đến tên cũng phải sửa lại."
Phương Á Phân cảm ơn: "Cảm ơn đồng chí cảnh sát."
Ra khỏi đồn công an, hai mẹ con đều tươi cười vui mừng , Phương Á Phân vui vẻ vì có con gái bên cạnh, còn Bạch Lộ thì thở phào một hơi, rốt cuộc cũng giải quyết xong chuyện hộ khẩu.
Tuy không biết sau này con gái nhà họ Vương có quay về hay không, nhưng cho dù trở về, đối phương chắc hẳn cũng đã có hộ khẩu, không tranh hộ khẩu kia với cô đâu nhỉ?
Nếu như muốn tranh, thì cùng lắm cô đền chút lợi ích cho đối phương là được.
Bạch Lộ nhìn đồng hồ đeo tay:
"Mẹ ơi bây giờ mới hai giờ, hay là mẹ đưa con đi làm quen một chút."
Phương Á Phân nhìn thấy đồng hồ trên tay cô, sửng sốt:
"Được, mẹ dẫn con lên thị trấn làm quen, chúng ta đến hợp tác xã cung tiêu xem, con thích gì, mẹ mua cho."
Nói đến đây, bà lại hỏi:
"Bạch Lộ, đồng hồ trên tay con có vẻ rất đắt, là cha nuôi mua cho con à?"
Đồng hồ đeo tay Bạch Lộ dùng để xem thời gian lúc ở trên núi, xuống núi cô vẫn chưa cất đi.
Vì thời đại này đã có đồng hồ đeo tay, nên cô đeo đồng hồ để xem giờ cũng tiện, không thì sau đó đột nhiên xuất hiện một cái đồng hồ rất khó giải thích.
"Vâng, là cha nuôi mua cho con, đồng hồ đeo tay bộ sưu tập chòm sao, mang từ nước ngoài về.
Thực ra đồng hồ này do cô bỏ tiền ra mua, cha cô là một chủ thầu thành công, một năm kiếm được mấy triệu, rất hào phóng với cô.
Chẳng mấy chốc hai người đã đi bộ tới đồn công an.
Cảnh sát xem thư giới thiệu:
"Đổi tên? Đổi tên ai? Sao lại muốn đổi tên?"
Việc đổi tên là tự do cá nhân, cảnh sát đương nhiên sẽ không quản lý, chỉ có điều:
"Ngay cả họ cũng đổi?"
Phương Á Phân đáp:
"Là thế này, con nhà chúng tôi trước đây bị lạc mất, sau đó có người hảo tâm cứu giúp, mấy năm qua hai nhà vẫn luôn có quan hệ rất tốt. Năm nay người tốt kia qua đời, ông ấy lại không có con cái, cho nên chúng tôi muốn để con gái theo họ ông ấy, coi như báo đáp ân tình năm đó."
Cảnh sát đáp:
"Nhà chị đúng là khí phách."
Vừa nhìn đã biết cô gái này chắc chắn được cưng chuộng yêu thương ở nhà, vậy mà phụ huynh lại nỡ để đứa trẻ được yêu thương đổi họ, có thể nhìn ra được họ cũng tốt bụng.
"Sửa tên xong, những giấy tờ chứng nhận liên quan đến tên cũng phải sửa lại."
Phương Á Phân cảm ơn: "Cảm ơn đồng chí cảnh sát."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ra khỏi đồn công an, hai mẹ con đều tươi cười vui mừng , Phương Á Phân vui vẻ vì có con gái bên cạnh, còn Bạch Lộ thì thở phào một hơi, rốt cuộc cũng giải quyết xong chuyện hộ khẩu.
Tuy không biết sau này con gái nhà họ Vương có quay về hay không, nhưng cho dù trở về, đối phương chắc hẳn cũng đã có hộ khẩu, không tranh hộ khẩu kia với cô đâu nhỉ?
Nếu như muốn tranh, thì cùng lắm cô đền chút lợi ích cho đối phương là được.
Bạch Lộ nhìn đồng hồ đeo tay:
"Mẹ ơi bây giờ mới hai giờ, hay là mẹ đưa con đi làm quen một chút."
Phương Á Phân nhìn thấy đồng hồ trên tay cô, sửng sốt:
"Được, mẹ dẫn con lên thị trấn làm quen, chúng ta đến hợp tác xã cung tiêu xem, con thích gì, mẹ mua cho."
Nói đến đây, bà lại hỏi:
"Bạch Lộ, đồng hồ trên tay con có vẻ rất đắt, là cha nuôi mua cho con à?"
Đồng hồ đeo tay Bạch Lộ dùng để xem thời gian lúc ở trên núi, xuống núi cô vẫn chưa cất đi.
Vì thời đại này đã có đồng hồ đeo tay, nên cô đeo đồng hồ để xem giờ cũng tiện, không thì sau đó đột nhiên xuất hiện một cái đồng hồ rất khó giải thích.
"Vâng, là cha nuôi mua cho con, đồng hồ đeo tay bộ sưu tập chòm sao, mang từ nước ngoài về.
Thực ra đồng hồ này do cô bỏ tiền ra mua, cha cô là một chủ thầu thành công, một năm kiếm được mấy triệu, rất hào phóng với cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro