Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão
Đây Là Đứa Ác B...
Lam Bạch Cách Tử
2024-09-21 23:02:14
Đường Dân vẫn luôn lo lắng cho đứa cháu gái ngoại này. Bây giờ nếu con bé bằng lòng bắt đầu làm việc, không cần biết có mục đích gì hay không cũng tốt hơn so với ở trong nhà.
Ông suy nghĩ rồi nói: "Được rồi, vậy thì hôm nay cháu bắt đầu nuôi heo đi. Chân của thanh niên tri thức Cố bị thương nên xin phép nghỉ rồi, trước tiên cháu đi cắt cỏ cho heo ăn, mỗi ngày tính năm điểm công."
Tống Sở gật đầu không chút để tâm: "Vâng."
"Nếu cháu có biểu hiện tốt, nuôi heo béo tốt thì cậu lại nâng cao điểm công cho cháu." Đường Dân nói bằng giọng cổ vũ.
Ông dừng lại một chút rồi nói nghiêm túc: "Chỉ có điều, lần này đừng để cậu nhìn thấy cháu làm việc bữa đực bữa cái, hoặc kiếm cớ nuôi heo thật nhàn rỗi, hoặc chuồn đi làm việc khác. Nếu không sau này có chuyện gì cũng đừng có tới tìm cậu."
"Sao anh lại nói vậy, Út bảo nhà chúng ta xuất sắc như thế, sao có thể ăn bơ làm biếng, bữa đực bữa cái được." Ðường Phụng cảm thấy con gái của mình là giỏi nhất trong cả cái thôn này.
Ðường Dân và người nhà họ Đường: "..."
Nhàn rỗi đánh nhau, khóc lóc om sòm là xuất sắc nhất, phải nói vậy mới đúng.
"Ði đi, bắt đầu làm việc đi, làm cho tốt đấy." Ðường Dân mệt mỏi trong lòng. Ðức hạnh của đứa cháu ngoại này chính là do sự nuông chiều của em gái ông mà ra, Ông thậm chí còn không thể nói ra, nếu không con bé liền nóng nảy với ai đó.
Tống Sở nhìn vẻ mặt không lưu luyến gì của cậu mình thì khẽ cười rồi nói: "Vâng, cháu sẽ làm thật tốt."
Chờ tới khi Đường Phụng đưa Tống Sở rời đi, mợ của Tống Sở mới cười nói: "Sở Sở cuối cùng cũng có chí phấn đấu rồi."
Đường Dân gật đầu vui vẻ: "Đúng vậy, chỉ cần bằng lòng làm việc là tốt rồi."
Chỉ hy vọng đây là một khởi đầu tốt, đừng có giống lần trước làm qua loa cho xong việc.
Ông có hai em trai và một đứa em gái là Đường Phụng, mà trẻ con trong bốn gia đình, ngoại trừ Tống Sở ra thì tất cả đều là con trai hết. Cũng bởi vậy, tuy đứa cháu gái lười biếng làm việc nhưng họ lại không thể không chiều chuộng con bé.
Chị dâu họ của Tống Sở không nhịn được mà nói: "Con nghe nói Sở Sở theo đuổi thanh niên tri thức Cố, con bé muốn nuôi heo liệu có phải là vì thanh niên tri thức Cố hay không?"
Đối với mẹ con Đường Phụng hết ăn lại nằm, thường xuyên đến chiếm hời nhà họ, cô ta không thể thích nổi.
Cô ta cũng không cho rằng Tống Sở sẽ thay đổi tốt hơn, chắc chắn là con bé vì cậu thanh niên kia mới làm.
Câu nói này khiến nụ cười của Đường Dân thu lại trong nháy mắt, ông cảm thấy lời nói của con dâu cũng đúng: "Con bé kia cha thật sự không biết nói gì cho phải nữa."
Nhưng mong nó đừng có vì đàn ông mà làm ra chuyện gì ầm ĩ.
Mợ cũng có phần dở khóc dở cười với cô: "Trước hết cứ quan sát kỹ rồi hẵng nói. Có lẽ lần này Sở Sở thay đổi tích cực, dù sao mấy ngày nay thanh niên tri thức Cố đều xin nghỉ phép rồi."
"Đành vậy thôi." Đường Dân nói với vợ mình: "Khi em làm việc thì nhớ chú ý hơn tới con bé."
"Vâng, em biết rồi." Mợ gật đầu.
Tống Sở về nhà một chuyến rồi cùng anh trai cô đi nuôi heo.
Bây giờ vẫn đang trong thời kỳ đặc biệt, việc nuôi heo cơ bản đều là các đội thanh niên trong thôn nuôi, cuối năm bàn giao một nửa, một nửa còn lại mỗi hộ được phân chia dựa theo điểm công.
Chuồng nuôi heo ở trong thôn gần với chuồng bò, một mình chúng ở một cái chuồng được trát bùn. Người nuôi heo chủ yếu là anh trai của cô, Cố Việt cắt cỏ cho heo ăn.
Bởi vì Cố Việt nhận làm hết việc cắt cỏ cho heo ăn cho nên có 6 điểm công, ngoài ra anh còn cho bò ăn, được 3 điểm công nữa, mỗi ngày được khoảng 9 điểm công coi như không tệ.
Vừa vào chuồng nuôi heo đã ngửi thấy mùi hôi thối, Tống Sở lướt nhanh thì phát hiện có mười hai con heo.
Tiếp đó cô nhíu mày, cái chuồng heo này không chỉ bẩn khắp nơi, mà ngay cả trên người con heo cũng bẩn không chịu được: "Anh, sao anh không dọn dẹp chuồng heo?"
"Ngày nào anh cũng quét tước dọn dẹp mà, phân heo anh đều mang đi bón hoa màu." Anh cả Tống nói.
"Không thể để thế này được, anh nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ chuồng heo, tắm cho heo đi, nếu không sẽ dễ dàng nảy sinh vi khuẩn khiến cho heo dễ bị bệnh."
Tống Sở kiếp trước tuy rằng chưa từng tự mình nuôi heo nhưng cô đã tìm hiểu không ít sách khoa học dạy nuôi heo, đưa quy trình giao cho người phụ trách nuôi heo, tự mình đôn đốc họ nên hiệu quả vẫn tương đối tốt.
Ông suy nghĩ rồi nói: "Được rồi, vậy thì hôm nay cháu bắt đầu nuôi heo đi. Chân của thanh niên tri thức Cố bị thương nên xin phép nghỉ rồi, trước tiên cháu đi cắt cỏ cho heo ăn, mỗi ngày tính năm điểm công."
Tống Sở gật đầu không chút để tâm: "Vâng."
"Nếu cháu có biểu hiện tốt, nuôi heo béo tốt thì cậu lại nâng cao điểm công cho cháu." Đường Dân nói bằng giọng cổ vũ.
Ông dừng lại một chút rồi nói nghiêm túc: "Chỉ có điều, lần này đừng để cậu nhìn thấy cháu làm việc bữa đực bữa cái, hoặc kiếm cớ nuôi heo thật nhàn rỗi, hoặc chuồn đi làm việc khác. Nếu không sau này có chuyện gì cũng đừng có tới tìm cậu."
"Sao anh lại nói vậy, Út bảo nhà chúng ta xuất sắc như thế, sao có thể ăn bơ làm biếng, bữa đực bữa cái được." Ðường Phụng cảm thấy con gái của mình là giỏi nhất trong cả cái thôn này.
Ðường Dân và người nhà họ Đường: "..."
Nhàn rỗi đánh nhau, khóc lóc om sòm là xuất sắc nhất, phải nói vậy mới đúng.
"Ði đi, bắt đầu làm việc đi, làm cho tốt đấy." Ðường Dân mệt mỏi trong lòng. Ðức hạnh của đứa cháu ngoại này chính là do sự nuông chiều của em gái ông mà ra, Ông thậm chí còn không thể nói ra, nếu không con bé liền nóng nảy với ai đó.
Tống Sở nhìn vẻ mặt không lưu luyến gì của cậu mình thì khẽ cười rồi nói: "Vâng, cháu sẽ làm thật tốt."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chờ tới khi Đường Phụng đưa Tống Sở rời đi, mợ của Tống Sở mới cười nói: "Sở Sở cuối cùng cũng có chí phấn đấu rồi."
Đường Dân gật đầu vui vẻ: "Đúng vậy, chỉ cần bằng lòng làm việc là tốt rồi."
Chỉ hy vọng đây là một khởi đầu tốt, đừng có giống lần trước làm qua loa cho xong việc.
Ông có hai em trai và một đứa em gái là Đường Phụng, mà trẻ con trong bốn gia đình, ngoại trừ Tống Sở ra thì tất cả đều là con trai hết. Cũng bởi vậy, tuy đứa cháu gái lười biếng làm việc nhưng họ lại không thể không chiều chuộng con bé.
Chị dâu họ của Tống Sở không nhịn được mà nói: "Con nghe nói Sở Sở theo đuổi thanh niên tri thức Cố, con bé muốn nuôi heo liệu có phải là vì thanh niên tri thức Cố hay không?"
Đối với mẹ con Đường Phụng hết ăn lại nằm, thường xuyên đến chiếm hời nhà họ, cô ta không thể thích nổi.
Cô ta cũng không cho rằng Tống Sở sẽ thay đổi tốt hơn, chắc chắn là con bé vì cậu thanh niên kia mới làm.
Câu nói này khiến nụ cười của Đường Dân thu lại trong nháy mắt, ông cảm thấy lời nói của con dâu cũng đúng: "Con bé kia cha thật sự không biết nói gì cho phải nữa."
Nhưng mong nó đừng có vì đàn ông mà làm ra chuyện gì ầm ĩ.
Mợ cũng có phần dở khóc dở cười với cô: "Trước hết cứ quan sát kỹ rồi hẵng nói. Có lẽ lần này Sở Sở thay đổi tích cực, dù sao mấy ngày nay thanh niên tri thức Cố đều xin nghỉ phép rồi."
"Đành vậy thôi." Đường Dân nói với vợ mình: "Khi em làm việc thì nhớ chú ý hơn tới con bé."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Vâng, em biết rồi." Mợ gật đầu.
Tống Sở về nhà một chuyến rồi cùng anh trai cô đi nuôi heo.
Bây giờ vẫn đang trong thời kỳ đặc biệt, việc nuôi heo cơ bản đều là các đội thanh niên trong thôn nuôi, cuối năm bàn giao một nửa, một nửa còn lại mỗi hộ được phân chia dựa theo điểm công.
Chuồng nuôi heo ở trong thôn gần với chuồng bò, một mình chúng ở một cái chuồng được trát bùn. Người nuôi heo chủ yếu là anh trai của cô, Cố Việt cắt cỏ cho heo ăn.
Bởi vì Cố Việt nhận làm hết việc cắt cỏ cho heo ăn cho nên có 6 điểm công, ngoài ra anh còn cho bò ăn, được 3 điểm công nữa, mỗi ngày được khoảng 9 điểm công coi như không tệ.
Vừa vào chuồng nuôi heo đã ngửi thấy mùi hôi thối, Tống Sở lướt nhanh thì phát hiện có mười hai con heo.
Tiếp đó cô nhíu mày, cái chuồng heo này không chỉ bẩn khắp nơi, mà ngay cả trên người con heo cũng bẩn không chịu được: "Anh, sao anh không dọn dẹp chuồng heo?"
"Ngày nào anh cũng quét tước dọn dẹp mà, phân heo anh đều mang đi bón hoa màu." Anh cả Tống nói.
"Không thể để thế này được, anh nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ chuồng heo, tắm cho heo đi, nếu không sẽ dễ dàng nảy sinh vi khuẩn khiến cho heo dễ bị bệnh."
Tống Sở kiếp trước tuy rằng chưa từng tự mình nuôi heo nhưng cô đã tìm hiểu không ít sách khoa học dạy nuôi heo, đưa quy trình giao cho người phụ trách nuôi heo, tự mình đôn đốc họ nên hiệu quả vẫn tương đối tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro