Thập Niên 70: Bão Táp Cảng Thành

Chương 8

Tứ Đan Phô

2024-10-31 13:56:09

Ông chủ nhìn cô:

"Đi nội thành hả?”

“Đúng rồi.”

“Khu này hẻo lánh, gọi taxi sẽ thu thêm phí phục vụ.”

“Không sao, tôi trả tiền.”

Ông chủ gọi điện thoại giúp cô, cuối cùng thối lại một tệ năm xu:

“Tôi chỉ lấy năm đồng, cô ngồi đây chờ chút, phỏng chừng nhanh nhất cũng phải hơn mười phút nữa xe mới đến.”

“Cảm ơn ông chủ.”

Chủ tiệm tạp hóa khá tốt bụng, nên Lương Khả Phong lại mua thêm hai miếng chocolate, vừa ăn chocolate bổ sung năng lượng vừa xem báo chờ xe.

Cô lật nhanh tờ báo, thấy một góc không bắt mắt có tin tức khiến cô có hứng thú, tiêu đề viết: “Phú hào từ thiện Lương Đại Long sau khi con chết lần đầu lộ mặt lạy Phật”.

Lương Đại Long là ông ngoại của em gái họ, a công Hồng Môn gần như quản tất cả băng xã hội đen ở thành phố Cảng.

Trong sách viết bởi vì Lương Đại Long không có người thừa kế, dẫn đến trùm của các bang phái vì giành vị trí người thừa kế mà mở ra cuộc chiến tranh cướp kịch liệt.

Bên ngoài có tiếng xe hơi thắng gấp, Lương Khả Phong không hạ tờ báo che trước mặt xuống, cô nghiêng đầu nhìn thoáng qua.

Thật là oan gia ngõ hẹp!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô giơ tay đè vết thương trên đầu, vẫn cúi mặt giả vờ đọc báo.



Tích tắc! Tích tắc! Tích tắc!

Quầy bán quà vặt treo chiếc đồng hồ kiểu cũ, đồng hồ gõ tám tiếng.

Bên ngoài, một chiếc xe hơi nhỏ dừng lại, cửa xe mở ra, hai người bước xuống và tiến về phía quầy bán quà vặt.

Đi trước là một người có vẻ uể oải, không có tinh thần, theo sau là một người mập, không ngừng lảm nhảm.

Người mập hỏi: “Này, cậu nói người phụ nữ kia xấu đến mức không ai chịu nổi, rốt cuộc là xấu đến mức nào? Có xấu hơn Côn Tỷ không?”

“Côn Tỷ á! Còn xấu hơn nhiều.”

“Vừa xấu vừa ác, chẳng phải là Mẫu Dạ Xoa sao?”

“Đúng là một Mẫu Dạ Xoa!” Người uể oải bước vào cửa hàng, liếc nhìn người đang ngồi ở góc đọc báo, rồi nói với chủ quán: “Tôi muốn mua hết chỗ bánh mì này, thêm một bao Bạch Tiễn nữa!”

Người mập cũng nói với chủ quán: “Tôi cũng muốn một bao Bạch Tiễn. Từ tối nay, toàn bộ Hồng Sa Vịnh sẽ do anh Minh của chúng tôi quản lý, ông chủ nên biết điều!”

Thấy rõ là bị đe dọa, chủ quán cười gượng gạo. Mỗi tháng đều có người đến thu phí bảo kê, ông ta không biết ai là đại ca, chỉ biết đưa tiền cho những kẻ đến thu.

“Tôi đã đưa tiền đầu tháng rồi mà!”

Người uể oải không muốn gây rắc rối, móc tiền ra: “Ông chủ đừng để ý đến hắn, tổng cộng bao nhiêu tiền? Nhanh lên, đại ca tôi đang chờ trên xe.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Người mập vỗ vai người uể oải: “Mời tôi hút thuốc? Làm gì? Trúng mánh rồi hay sao mà tự dưng lại hào phóng vậy!?”

Người uể oải: “Anh Minh vừa chiếm được địa bàn, Ba Bế bị giết thảm như vậy, biết giải thích với Điền thúc thế nào đây? Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện!”

“Ba Bế bị Mẫu Dạ Xoa giết, không liên quan đến cậu, yên tâm đi.”

Người uể oải thực ra đã giúp “Mẫu Dạ Xoa” dụ Ba Bế lên thuyền cá để giết. Hắn không thể nói sự thật.

“Anh Cốt Đinh nhất định sẽ bảo đảm cho cậu trước mặt anh Minh.” Người mập mở bao Bạch Tiễn, rút một điếu, sau khi châm lửa thì ném bật lửa cho người uể oải.

Người uể oải sững sờ, nhìn ra ngoài theo ánh mắt của người mập.

Một chiếc xe khác đến.

Người mập mắt sáng lên: “Hình như là xe của anh Minh!”

Cốt Đinh- người đi cùng xe với họ bước xuống, chạy tới mở cửa xe cho anh Minh.

Anh Minh bước xuống, Cốt Đinh châm thuốc và báo cáo tình hình.

Người uể oải nuốt nước miếng, lát nữa hắn phải thuật lại mọi chuyện trước mặt anh Minh và Điền thúc. Hắn chưa bao giờ có cơ hội nói chuyện trước mặt anh Minh, giờ phải bịa chuyện để lừa những lão giang hồ này, nói không căng thẳng là giả.

Người ngồi ở góc nghe thấy tên anh Minh cũng đứng dậy căng thẳng.

Anh Minh tên thật là Tần Khải Minh, khi mới xuất đạo, vì đẹp trai nên được gọi là Minh Đẹp Trai. Sau này, vì thủ đoạn tàn nhẫn, khiến kẻ thù nghe tên đã sợ mất mật nên biệt danh dần thành Tang Minh.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Bão Táp Cảng Thành

Số ký tự: 0