[Thập Niên 70] Cẩm Nang Tự Cứu Của Bạch Nguyệt Quang

Chương 43

2024-10-27 17:16:14

Cô bạn cùng phòng Tiêu Hồng Hồng vừa vẫy tay vừa gọi: “Tang Tang, bên này nè, mau lại đây!”

Tang Miêu có chút kỳ lạ. Bình thường đến giờ đọc tài liệu là Tiêu Hồng Hồng với mấy đứa kia toàn chốn ở đằng sau, chỉ hận không thể ngồi hàng cuối cùng cho dễ lén lút làm việc riêng.

Hôm nay mấy người đó lại ngồi chễm chệ ở ngay hàng đầu, Tang Miêu tiến lại ngồi vào chỗ giữa mà họ đã giữ cho cô.

“Hôm nay sao mọi người lại ngồi lên trước thế này?” Tang Miêu thắc mắc.

Lưu Phong là bạn nhảy của Tang Miêu, bình thường cũng chơi thân với hội ở phòng Tang Miêu. Hôm nay cũng ngồi hàng đầu, ngay bên cạnh cô, cậu ta có chút bất đắc dĩ đáp: “Hồng Hồng nói hôm nay người đến giảng tài liệu khác mọi lần, nên cứ thần thần bí bí giục bọn tôi ngồi lên trước.”

Tính Tiêu Hồng Hồng vốn phóng khoáng, là đứa ghét nghe người khác đọc tài liệu nhất. Vậy mà hôm nay lại khác thường thế này, khiến Tang Miêu cũng phải tò mò với người đọc tài liệu đó: “Hồng Hồng, rốt cuộc ai đến giảng tài liệu vậy?”

Tiêu Hồng Hồng cười đầy thần bí đáp: “Chờ người ta đến là biết ngay thôi mà.”

Phòng tập rộng lớn lúc này bỗng chật chội hẳn đi, toàn bộ Đoàn Văn công đều tụ họp tại sảnh tập chính này, chen chúc nhau huyên náo cả lên. Xung quanh tiếng trò chuyện râm ran không dứt.

Đợi một hồi lâu, cuối cùng Dương Hân cũng dẫn một người xuất hiện, người nọ không ai khác lại là Lục Hiệu.

Tiêu Hồng Hồng đắc ý thè lưỡi với Tang Miêu: “Thế nào, chỗ mình chọn được chứ hả? Tuy Lục liên trưởng là đóa hoa cao ngất trên kia không với tới được, nhưng mà ngắm nghía thoả thích cũng được ha.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lý Lan cố ý trêu chọc cô bạn, giả vờ làm động tác lau nước miếng: “Hồng Hồng, cậu là con gái con lứa đó, giữ ý tứ chút xíu coi.”

Còn Tang Miêu thì lặng lẽ đánh giá Lục Hiệu một lượt, thầm nghĩ quả thật có chút “mãn nhãn”.

Hôm nay anh giảng giải tài liệu nên mặc quân trang chỉnh tề, dáng người thẳng tắp. Dưới lớp áo sơ mi phẳng phiu hiện rõ cơ bắp săn chắc, sống mũi cao thẳng. Đôi môi mỏng khẽ mím lại, toát lên vẻ quyến rũ khó tả.

Ngôi sao trên cầu vai lấp lánh ánh vàng kim, thắt lưng siết chặt lấy eo anh, càng làm bật lên bờ vai rộng và vòng hông hẹp. Khiến Tang Miêu chợt nhớ đến một cụm từ – “cám dỗ đồng phục”. Ý nghĩ đó khiến gò má cô bất giác nóng lên.

Tang Miêu vội lắc đầu, mình đang nghĩ cái quái gì thế này.

Hình như Lục Hiệu đã nhận ra điều gì đó, ánh mắt hai người chạm nhau thoáng chốc. Tang Miêu vội cúi đầu xuống, sợ rằng ý nghĩ vừa rồi của mình bị chính chủ nhìn thấu.

Tiêu Hồng Hồng phấn khích lay lay cánh tay Tang Miêu: “Tang Tang,mình nói ngồi trước có lợi mà, vừa nãy Lục liên trưởng nhìn về phía chúng ta đó nha!”

“Hì…hình như là có đấy…”

Chưa để Tiêu Hồng Hồng kịp cao hứng thêm nữa, Dương Hân đã vỗ tay ra hiệu mọi người im lặng, giới thiệu với mọi người.

“Người hôm nay tới giảng tài liệu cho chúng ta là đồng chí Lục Hiệu, Lục liên trưởng. Đồng chí Lục được điều động tới đoàn ta trong vòng 1 tháng. Tháng này cấp trên sẽ không phái người khác tới giảng tài liệu cho chúng ta nữa, trong tháng này đều do đồng chí Lục đảm nhiệm công tác này.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Cẩm Nang Tự Cứu Của Bạch Nguyệt Quang

Số ký tự: 0