[Thập Niên 70] Cẩm Nang Tự Cứu Của Bạch Nguyệt Quang

Chương 45

2024-10-27 17:16:14

Ghế trong phòng tập được kê san sát, hai người gần như vai kề vai, khi nghiêng đầu lại gần nhau hơn.

Lưu Phong cao lớn đẹp trai, càng làm nổi bật vóc dáng nhỏ nhắn, xinh xắn của Tang Miêu. Lúc tập múa, hai người thường xuyên là một cặp.

Từ góc độ của mình, Lục Hiệu nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của Tang Miêu và Lưu Phong đang ghé sát vào nhau như đang thầm thì. Cử chỉ thân mật, không hề tập trung lắng nghe đọc tài liệu.

Lục Hiệu chợt khựng lại một chút, ánh mắt lãnh đạm nhìn về phía Tang Miêu. Trong ánh mắt dường như có chút khó chịu pha lẫn lạnh lùng.

Tang Miêu bỗng nhận ra tiếng nói trên bục đã dừng lại, cô vội vàng quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt của Lục Hiệu. Ánh nhìn như lời cảnh cáo ngầm khiến Tang Miêu có tật giật mình, nhận ra dường như chỉ có mình mình nói chuyện riêng.

Tang Miêu bối rối, giống hệt như học sinh ngoan ngoãn bị giáo viên bắt quả tang mở sách vở ra lúc kiểm tra. Tang Miêu vội vàng ngồi ngay ngắn lại, cầm lấy sổ ghi chép, không dám lơ là thêm nữa.

Ánh mắt của Lục Hiệu trên bục lại nhẹ nhàng nhìn đi chỗ khác, cứ như thể việc khựng lại vừa rồi cùng ánh mắt cảnh cáo chỉ là ảo giác của riêng Tang Miêu. Anh tiếp tục đọc các quy định trong văn bản.

Tang Miêu xem ra đã biết sợ, ngoan ngoãn ngồi im re. Cho đến khi hết buổi học tập văn bản cũng không léo nhéo, lơ là nữa.

Tan học thì cũng khá trễ, bên ngoài phòng tập trăng đã lên cao. Lục Hiệu theo lệ phải về lại ký túc xá đại đội trưởng ở doanh trại Bộ binh.

Tang Miêu với mấy cô bạn thân Tiêu Hồng Hồng tay trong tay ríu rít tính cùng nhau về ký túc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Doanh trại Bộ binh của Lục Hiệu với ký túc của Tang Miêu ở hai hướng ngược nhau. Lục Hiệu đứng ở phía đối diện với đám đông. Ánh trăng bạc phủ lên dáng người cao lớn, rắn rỏi của anh, cả người anh như nhu hoà đi rất nhiều.

"Tang Miêu." Anh đứng ngược hướng với dòng người, cất tiếng gọi trầm thấp.

Tang Miêu chớp chớp mắt, gọi mình à? Có chuyện chi không?

Tang Miêu còn đang ngẩn tò te thì Tiêu Hồng Hồng đã huých huých tay vào eo cô, hớn hở nói nhỏ: "Tang Tang, Lục liên trưởng gọi cậu kìa, lại đó mau."

Thấy Tang Miêu chưa phản ứng lại còn giơ tay đẩy cô một cái.

Bị đẩy một cái, Tang Miêu bước hai bước về phía trước, ngược chiều đám đông đi đến chỗ Lục Hiệu.

Phía bên Đoàn Văn công có mấy người đã hướng mắt về phía đôi nam thanh nữ tú, Triệu Vi Vi cũng ở trong đó.

Triệu Vi Vi vẫn luôn không thân thiết gì với những người khác trong Đoàn Văn công. Một mặt là vì ấn tượng không tốt với họ từ kiếp trước. Một mặt là Triệu Vi Vi kiếp này có lòng tự tôn và sự kiêu hãnh của riêng mình, không thèm qua lại với đám người này.

Thế nên chuyện lần này Lục Hiệu đến tập đọc văn bản, cô ta không hề hay biết, cũng chẳng ai nói với cô ta. Đến khi vào phòng tập thì chẳng có ai tốt bụng giữ chỗ cho, Triệu Vi Vi chỉ có thể một mình ngồi ở hàng ghế cuối cùng. Đến cả bóng dáng Lục Hiệu cũng chẳng thấy đâu, bị che khuất hoàn toàn.

Giờ phút này đứng trong đám đông chứng kiến cảnh Lục Hiệu gọi riêng Tang Miêu, Triệu Vi Vi lại không nhịn được mà siết chặt tay. Sao cứ là Tang Miêu thế nhỉ, bám riết Lục Hiệu như hình với bóng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Cẩm Nang Tự Cứu Của Bạch Nguyệt Quang

Số ký tự: 0