Thập Niên 70: Chồng À, Cùng Nhau Trồng Trọt Đi
Nguyên Chủ
Đào Hoa Lộ
2024-10-20 04:46:35
Đường Hương nhiệt tình giúp người, hiếu thuận với trưởng bối, Đường Viên lại có tính cách phản nghịch, cả ngày mạnh miệng với bà nội, ghen ghét em họ, trong vô số lần cùng em họ đối đầu đều là gậy ông đập lưng ông.
Trên Đường Hương có hai người anh và hai người chị gái, tất cả mọi người đều yêu thích cô ta, Đường Viên lại là con gái một cho nên bướng bỉnh cực đoan lại ích kỷ.
Đường Hương nhiệt tình yêu thích học tập, thành tích học tập lại tốt, Đường Viên học tiểu học được hai năm đã bỏ.
Đường Hương và nhóm thanh niên trí thức hòa mình, lấy giúp người làm niềm vui, Đường Viên lại làm người cô độc ích kỷ, lạnh lùng lại tham lam hẹp hòi.
Đường Hương tự lập tự cường, chờ thi đại học, Đường Viên lại muốn gả chồng, ngu xuẩn chen chân vào giữa Đường Hương và nam chính, sau khi bị nam chính lạnh lùng từ chối càng thêm căm hận Đường Hương.
Đường Hương càng sống càng thoải mái, đường càng ngày càng rộng, Đường Viên càng sống càng ngột ngạt, đường càng ngày càng hẹp.
Đường Hương thi lên đại học cùng nam chính ở bên nhau, sau khi Đường Viên lấy chồng ghét bỏ chồng mình hèn yếu, sinh con chưa được bao lâu đã không yên ổn sống, nhất định phải đối nghịch với chính sách, không phải lén đầu cơ trục lợi thì chính là lên núi bắt thú đào thảo dược, mưu toan phát tài.
Kết quả lên núi không phải bị rắn cắn thì chính là bị lợn rừng húc, vào thành không phải bị hồng tụ quân bắt cũng là bị lưu manh truy đuổi.
Muốn chật vật có bao nhiêu chật vật.
Đường Hương có lòng tốt khuyên cô đừng giày vò, thời gian đó không bằng đọc nhiều sách, có lẽ về sau có thể thi được đại học.
Đường Viên lại khịt mũi coi thường, nói ngay cả thanh niên trí thức còn xuống nông thôn trồng trọt, thi đại học có tác dụng gì?
Cứ giày vò như vậy, cô bị nhà chồng ghét bỏ, bị chồng đánh còn liên lụy đến cha mẹ mình đi theo chịu khổ, ấm ức, gặp cảnh khốn cùng, sau cùng Đường Hương hiền lành bảo anh cả mình làm chỗ dựa cho cô.
Chờ sau khi Đường Hương tham gia thi đại học, cảnh tượng chủ yếu chuyển đến thủ đô, nữ phụ đối phó với cô ta cũng biến thành bạn học.
Chỉ có trong thư và kỳ nghỉ về nhà mới có thể nhắc đến mấy dòng về Đường Viên, gần như đều là cô lại giày vò ra sao, mất tiền thế nào, cô lại bị đánh, bị sảy thai, lại…
Sau cùng cô thế mà theo một người đàn ông chạy đi!
Bỏ chồng bỏ con muốn cùng người ta đến phía nam xông xáo làm ăn, kết quả đương nhiên không có kỳ tích.
Cô bị người đàn ông kia lừa, bán đến nơi đó.
Nhiều năm sau Đường Hương và nam chính xuôi nam đi họp, trong lúc vô tình nhìn thấy Đường Viên.
Trên Đường Hương có hai người anh và hai người chị gái, tất cả mọi người đều yêu thích cô ta, Đường Viên lại là con gái một cho nên bướng bỉnh cực đoan lại ích kỷ.
Đường Hương nhiệt tình yêu thích học tập, thành tích học tập lại tốt, Đường Viên học tiểu học được hai năm đã bỏ.
Đường Hương và nhóm thanh niên trí thức hòa mình, lấy giúp người làm niềm vui, Đường Viên lại làm người cô độc ích kỷ, lạnh lùng lại tham lam hẹp hòi.
Đường Hương tự lập tự cường, chờ thi đại học, Đường Viên lại muốn gả chồng, ngu xuẩn chen chân vào giữa Đường Hương và nam chính, sau khi bị nam chính lạnh lùng từ chối càng thêm căm hận Đường Hương.
Đường Hương càng sống càng thoải mái, đường càng ngày càng rộng, Đường Viên càng sống càng ngột ngạt, đường càng ngày càng hẹp.
Đường Hương thi lên đại học cùng nam chính ở bên nhau, sau khi Đường Viên lấy chồng ghét bỏ chồng mình hèn yếu, sinh con chưa được bao lâu đã không yên ổn sống, nhất định phải đối nghịch với chính sách, không phải lén đầu cơ trục lợi thì chính là lên núi bắt thú đào thảo dược, mưu toan phát tài.
Kết quả lên núi không phải bị rắn cắn thì chính là bị lợn rừng húc, vào thành không phải bị hồng tụ quân bắt cũng là bị lưu manh truy đuổi.
Muốn chật vật có bao nhiêu chật vật.
Đường Hương có lòng tốt khuyên cô đừng giày vò, thời gian đó không bằng đọc nhiều sách, có lẽ về sau có thể thi được đại học.
Đường Viên lại khịt mũi coi thường, nói ngay cả thanh niên trí thức còn xuống nông thôn trồng trọt, thi đại học có tác dụng gì?
Cứ giày vò như vậy, cô bị nhà chồng ghét bỏ, bị chồng đánh còn liên lụy đến cha mẹ mình đi theo chịu khổ, ấm ức, gặp cảnh khốn cùng, sau cùng Đường Hương hiền lành bảo anh cả mình làm chỗ dựa cho cô.
Chờ sau khi Đường Hương tham gia thi đại học, cảnh tượng chủ yếu chuyển đến thủ đô, nữ phụ đối phó với cô ta cũng biến thành bạn học.
Chỉ có trong thư và kỳ nghỉ về nhà mới có thể nhắc đến mấy dòng về Đường Viên, gần như đều là cô lại giày vò ra sao, mất tiền thế nào, cô lại bị đánh, bị sảy thai, lại…
Sau cùng cô thế mà theo một người đàn ông chạy đi!
Bỏ chồng bỏ con muốn cùng người ta đến phía nam xông xáo làm ăn, kết quả đương nhiên không có kỳ tích.
Cô bị người đàn ông kia lừa, bán đến nơi đó.
Nhiều năm sau Đường Hương và nam chính xuôi nam đi họp, trong lúc vô tình nhìn thấy Đường Viên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro