Thập Niên 70: Đại Vương Ăn Uống

Cả Đời Không Ng...

Đại Hà Đông Lưu

2024-10-29 23:30:21

Cho dù chồng bảo tin tưởng bà không biết chuyện, nhưng bà vẫn có chút xấu hổ, bà nội đám trẻ chỉ vào mũi cô mà chửi, chồng cũng bắt đầu đề phòng bà, tem phiếu trong nhà lúc nào cũng để ý thật kĩ. Bà biết ông ấy sợ bà trợ cấp cho Mẫn Tú, trong nhà cũng chỉ có Tiểu Cư đối xử với bà như trước kia, bà không tủi thân sao được?

Tủi đấy nhưng không làm được gì, chỉ có thể nhờ vào thời gian dần mài mòn việc này thôi, trừ chuyện trong nhà ra, còn có chuyện của con gái ruột nữa, bụng của con bé không giấu được nên trước đó không lâu bà đã lặng lẽ qua nhà họ Chu tham dự tiệc cưới.

Tiệc cưới rất đơn giản, cũng chỉ có người nhà họ Chu cùng mấy người họ hàng, lại mời người chung quanh ăn một ít kẹo lạc, sau đó đọc lời thề trước chân dung chủ tịch, thề sẽ cùng nhau tiến bộ. Không còn gì nữa, đây chính là tiệc cưới của hai người bọn họ.

Quá đột ngột.

Bà có mặt ở đó nghe được có vài người xì xào bàn tán, nói chuyện này nhà họ Chu làm gấp gáp quá, trước đó cũng không nói tiếng nào, hơn nữa nhà họ Chu cũng không mời người trong xưởng của bọn họ đến làm chủ hôn nhân hoặc là chứng kiến. Cô dâu cũng không có của hồi môn, không có công việc, cái gì cũng không có, người mẹ đẻ chỉ có mỗi mẹ ruột, bà làm mẹ chỉ có thể yên lặng đứng đó giữ gìn mặt mũi cho con gái.

Đây là chuyện quan trọng cả đời của con gái, nhưng bà cũng hết cách rồi, quần áo mới trên người con gái đều là người nhà họ Chu bỏ tiền ra mua, bà chỉ có thể đưa hết số tiền tích góp được cho con để lỡ có lúc cần đến. Về phần người nhà mẹ đẻ ít quá, chỉ có một mình bà ra mặt hộ cô dâu cũng không còn cách nào khác, nhà họ Du thì không được rồi, chẳng lẽ lại gọi cha ruột của con gái tới đây sao?

Hai mẹ con cũng không dám nói cho lão ta biết, chỉ có thể thừa dịp bây giờ tháng còn ít thì làm cỗ cho xong, chờ đến lúc đó sinh đứa bé ra, nói là sinh non để lừa mắt thiên hạ, nếu để cho lão ta biết, chắc chắn lão sẽ không bỏ qua cơ hội này mà ngoạm từ nhà họ Chu một khoản lớn.

Mỗi lần nghĩ tới đây, Triệu Xảo Nương cảm thấy còn may mắn. Con gái bà chưa đủ tuổi, chưa đi đăng ký kết hôn được, chờ đủ tuổi, cháu cũng sinh ra rồi, gỗ đã đóng thuyền, cho dù lão ta không hài lòng, muốn đòi tiền cũng muộn rồi. Nhưng có thể dự đoán được, đến lúc đó muốn chuyển ra khỏi hộ khẩu của lão cũng phải tốn công tốn sức một phen.

"Xảo Nương, Xảo Nương, bà đang nghĩ cái gì vậy? Nói chuyện với bà mà không thấy bà đáp lại là sao?” Lưu Cúc gọi bà mấy lần rồi.

Triệu Xảo Nương hoàn hồn: “Bà vừa nói gì cơ? Xin lỗi, vừa nãy nghĩ xem tối phải nấu món gì nên không chú ý.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiền Lai Đệ “chà” một tiếng: “Tôi vừa mới hỏi chuyện cô con gái ruột của bà ấy, nhà họ Du sẽ không nhất bên trọng nhất bên khinh đó chứ, con gái ruột có công việc, con gái của bà thì sao.”

Triệu Xảo Nương cười nhạt: “Con bé lập gia đình rồi.”

Tiền Lai Đệ sửng sốt: “Lập gia đình? Lấy chồng ở đâu?”

"Ngay tại huyện chúng ta."

"Có việc làm không? Nhà chồng có bao nhiêu người, làm gì?” Họ hào hứng truy vấn: “Chuyện lớn như vậy mà bà cũng không nói cho chúng tôi biết, có coi chúng tôi là bạn không đấy, chúng tôi còn chưa đưa tiền mừng mà.”

Triệu Xảo Nương: "Làm tối giản hết mức có thể, nếu không làm sao bây giờ, cả nhà ăn một bữa cơm thôi, không mời ai cả..."

Khó lắm mới lừa được bọn họ, Triệu Xảo Nương chỉ cảm thấy sức cùng lực kiệt, nếu đám người đó biết người mà Du Hướng An định trước đây mang lấy họ Chu, hiện tại con gái ruột của bà cũng gả cho người họ Chu thì chắc chắn sẽ đoán ra. Có người tinh ranh lắm, ví dụ như nhà hàng xóm cũng đã hoài nghi rồi, bà ta chỉ có thể ra sức phủ nhận, chỉ cần nhà họ không thừa nhận, không có bằng chứng thì người ngoài cũng không thể làm được gì.

Bà lại nghĩ đến Đinh Mẫn Tú, phụ nữ mà không có nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa thì sống khó khăn lắm. Trước kia nhà họ Du chính là nhà mẹ đẻ của con bé, nhà họ Du cũng đối xử rất tốt với hai mẹ con bà, khi đó không lo không có chỗ dựa. Bà thật sự không hiểu vì sao con gái lại làm cái chuyện như vậy?

Coi như tên nhóc nhà họ Chu thích nó trước, nhưng con bé không biết mình nên làm cái gì và không nên làm cái gì sao?

Chuyện đã đến nước này, bà chỉ hy vọng nó có thể sinh được đứa con trai, sinh ra con gái thì khổ lắm. Khi đó cô sinh Mẫn Tú, vẫn chưa biết bản thân mình không sinh được nữa, cha mẹ bà vẫn còn thì bà còn dựa vào nhà đẻ được nên nhà họ Đinh còn không dám quá đáng, mà cuối cùng vẫn phải sống khổ sống sở. Con gái đã phải gả vào nhà họ Chu không vinh quang rồi, nếu phương diện con nối dõi không thuận lợi thì cả đời này không bao giờ ngước đầu lên trước nhà chồng được.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Đại Vương Ăn Uống

Số ký tự: 0