Thập Niên 70: Dưỡng Lão Trong Niên Đại Văn

Chương 36

2024-12-23 19:55:30

Nhân viên bán hàng nói: "Ba thước vải chỉ làm được một bộ quần áo nam, lần sau có thể tích góp thêm rồi hãy đến đổi."

Cát Dữu chợt nghĩ ra nói: "Tôi muốn thêm vài thước vải nữa, lấy thịt đổi với cậu được không?"

Anh ta không thiếu phiếu vải, phiếu thịt thì lại thiếu, nhân viên bán hàng do dự: "Chị dùng bao nhiêu phiếu thịt đổi?"

Cát Dữu vì muốn đổi vải nên nói thẳng: "Tôi không có phiếu thịt, nhưng có thể cho cậu thịt trực tiếp, cậu nói đổi bao nhiêu thì đổi bấy nhiêu?"

Nhân viên bán hàng đã nhận đường đỏ không tiện chiếm thêm hời, nói: "Ba cân thịt đổi một thước vải thế nào? Tôi có sáu thước phiếu vải nội bộ nhân viên."

Cát Dữu sảng khoái nói: "Được, tôi lấy mười tám cân thịt đổi với cậu."

Nhân viên bán hàng trải lại quầy vải, Cát Dữu nhìn qua, vải cho nam giới toàn màu xám đen xanh và xanh quân đội, vải cho nữ giới có nhiều kiểu hơn như ca rô đỏ, ca rô xanh, ca rô trắng và hoa nhỏ.

Lấy bảy thước vải xanh quân đội và xanh dương chắc có thể may được ba bộ quần áo cho Lý Kiến Quân, hai thước vải trắng tinh còn lại là để cho mình, khổ mấy cũng không thể để bản thân khổ, ai muốn ngày nào cũng mặc quần áo vá, bị người ta gọi là bà già quê.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong lúc nhân viên bán hàng đang đo vải cắt vải, Cát Dữu ra ngoài cửa hàng mậu dịch một chuyến, đặt mua mười tám cân thịt đùi sau và thịt ba chỉ lợn.

Cát Dữu cảm thấy mình chiếm được lợi thế giá cả thời đại, trước khi đi nói: "Đồng chí lần sau có phiếu vải, để lại cho tôi nhé, tôi còn đổi với cậu nữa!"

"Được, để lại cho chị!" Nhân viên bán hàng cũng thỏa mãn, cũng cảm thấy mình chiếm được món hời lớn, xách mười tám cân thịt vui vẻ tan ca về nhà.

Lý Kiến Quân dẫn Chu Lệ từ nhà cha vợ về, biết mẹ sáng sớm đã vào thành mà chưa về, trời gần tối đen như mực, không khỏi lo lắng: "Anh đi đón mẹ."

Nghiêm Mai Thanh ngăn anh lại: "Chú hai đã đi rồi."

Lý Kiến Quân nghĩ một lúc, đi mượn xe bò nhà trưởng thôn, xách đèn dầu đi đón người.

Cát Dữu gặp anh hai Lý trên đường, thở phào nhẹ nhõm, đem hết đồ đạc trên người cho anh ấy.

"Mẹ xem con đến đón mẹ này, sau này mẹ giận thì đừng cho con ăn có nửa bát cơm nữa được không? Hôm nay con cả ngày chưa ăn no, đàn ông có ăn no mới làm được nhiều việc, mẹ nói đúng không?" Anh hai Lý cười ngờ nghệch nịnh nọt nói.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Dưỡng Lão Trong Niên Đại Văn

Số ký tự: 0