Người Có Văn Hó...
Độc Bộ Thiên Hạ
2024-08-07 16:33:21
Nhóm dịch: Bánh Bao
“Vâng.” Túc Kiều Kiều gật đầu, vùi đầu ăn cơm, nhìn thịt mỡ trong chén, cảm thấy có chút ngấy.
Thật ra... Cô không thích ăn thịt mỡ!
Nhưng vào thời điểm này, hầu hết mọi người đều thích ăn thịt mỡ, vô cùng là chủ sở hữu ban đầu.
Túc Kiều Kiều Nãi nuốt nước miếng, cắn một miếng nho nhỏ, nhưng thân thể cô nhiều năm chưa từng ăn qua thịt béo ngậy như vậy, nhất thời cảm giác một trận buồn nôn, cô cũng không dám nhai trực tiếp nuốt xuống, sau đó vội vàng lột khoai lang ăn.
Tôn Phương đương nhiên nhìn thấy, vẻ mặt cổ quái: “Sao vậy? Không thích ăn còn muốn làm sao? Lần sau không nấu cho con món này nữa.”
Túc Kiều Kiều không dám nói chuyện, trong lòng sầu khổ, cô cũng không muốn, nhưng mua thịt phần lớn đều là thịt mỡ, thịt nạc chỉ có một chút, hết lần này tới lần khác không gắp vào trong chén của cô!
Trương Thiến ngồi bên cạnh Tôn Phương đảo mắt, tức khắc hiểu rõ.
Đầu óc Lý Tú không xoay chuyển nhanh như vậy, thấy chị dâu rõ ràng biết gì đó, nhất thời tò mò kéo tay áo cô, nháy mắt ám chỉ.
Trương Thiến nhướng mày, ý bảo chị ta nhìn người đàn ông ngồi đối diện mình.
Tống Thanh Hàm ở trong mấy người đàn ông quả thật trông đẹp nhất, ngoại trừ trên người có chút vết thương, trên mặt gầy đi, nghèo một chút.
Thì cũng không có cái gì không tốt, rõ ràng xuất thân nhà quê, lại đi lính, nhưng luôn mang tới cho người ta một loại cảm giác anh là người có văn hóa.
Nhất là nhiều người đàn ông như vậy ngồi cùng một chỗ, so sánh càng rõ ràng, khi ăn cơm nhã nhặn hơn không ít so với những người khác, chính là những người đàn ông đỏ mặt khoe khoang, anh chỉ cười nghe, ngẫu nhiên nói hai câu, lập tức được vài người tán thành.
Lý Tú nhìn hai cái, lại nhìn em chồng nhíu mày, hồi tưởng lại dáng vẻ của em chồng trước kia.
Lại nhìn mấy ngày nay, so sánh với hôm nay, chị ta nhất thời như là hiểu được đại sự gì đó.
Trực tiếp vỗ chân, trên mặt là nét kinh ngạc, cũng không khống chế âm lượng, ngược lại thoáng đắc ý.
“Vâng.” Túc Kiều Kiều gật đầu, vùi đầu ăn cơm, nhìn thịt mỡ trong chén, cảm thấy có chút ngấy.
Thật ra... Cô không thích ăn thịt mỡ!
Nhưng vào thời điểm này, hầu hết mọi người đều thích ăn thịt mỡ, vô cùng là chủ sở hữu ban đầu.
Túc Kiều Kiều Nãi nuốt nước miếng, cắn một miếng nho nhỏ, nhưng thân thể cô nhiều năm chưa từng ăn qua thịt béo ngậy như vậy, nhất thời cảm giác một trận buồn nôn, cô cũng không dám nhai trực tiếp nuốt xuống, sau đó vội vàng lột khoai lang ăn.
Tôn Phương đương nhiên nhìn thấy, vẻ mặt cổ quái: “Sao vậy? Không thích ăn còn muốn làm sao? Lần sau không nấu cho con món này nữa.”
Túc Kiều Kiều không dám nói chuyện, trong lòng sầu khổ, cô cũng không muốn, nhưng mua thịt phần lớn đều là thịt mỡ, thịt nạc chỉ có một chút, hết lần này tới lần khác không gắp vào trong chén của cô!
Trương Thiến ngồi bên cạnh Tôn Phương đảo mắt, tức khắc hiểu rõ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đầu óc Lý Tú không xoay chuyển nhanh như vậy, thấy chị dâu rõ ràng biết gì đó, nhất thời tò mò kéo tay áo cô, nháy mắt ám chỉ.
Trương Thiến nhướng mày, ý bảo chị ta nhìn người đàn ông ngồi đối diện mình.
Tống Thanh Hàm ở trong mấy người đàn ông quả thật trông đẹp nhất, ngoại trừ trên người có chút vết thương, trên mặt gầy đi, nghèo một chút.
Thì cũng không có cái gì không tốt, rõ ràng xuất thân nhà quê, lại đi lính, nhưng luôn mang tới cho người ta một loại cảm giác anh là người có văn hóa.
Nhất là nhiều người đàn ông như vậy ngồi cùng một chỗ, so sánh càng rõ ràng, khi ăn cơm nhã nhặn hơn không ít so với những người khác, chính là những người đàn ông đỏ mặt khoe khoang, anh chỉ cười nghe, ngẫu nhiên nói hai câu, lập tức được vài người tán thành.
Lý Tú nhìn hai cái, lại nhìn em chồng nhíu mày, hồi tưởng lại dáng vẻ của em chồng trước kia.
Lại nhìn mấy ngày nay, so sánh với hôm nay, chị ta nhất thời như là hiểu được đại sự gì đó.
Trực tiếp vỗ chân, trên mặt là nét kinh ngạc, cũng không khống chế âm lượng, ngược lại thoáng đắc ý.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro