Thập Niên 70: Không Làm Mẹ Kế Đối Chiếu Tổ

Chương 9

2024-10-01 00:58:32

Tưởng Chương đột nhiên cảm thấy mẹ mình có lẽ không hề ghét bỏ mình.

Nếu bố mẹ ly hôn, Tưởng Chương nhất định sẽ đi theo mẹ!

“Còn anh thì sao” Tưởng Chương hỏi.

Tưởng Du mở riệng, đang tính nói gì đó, liền thấy Văn Tâm Khiết vừa đi mua cơm về, thằng bé lại im bặt không nói gì thêm.

Sau khi ăn cơm xong họ liền ngủ một giấc, đã ba giờ chiều rồi, tàu cũng từ từ dừng lại.

Ga tàu hỏa ở Bắc Kinh có nhiều điều lạ lẫm, Sở Âm Âm vì lo lắng cho sự an toàn của hai đứa nhỏ mà lấy sợi dây thừng trói tay chúng lại vào tay mình, sau đó xách đồ theo đám người rời khỏi tàu.

Trên đường đi, hai đứa nhỏ vô cùng háo hức và tò mò nhìn xung quanh, nhưng Sở Âm Âm lại có chút bất an trong lòng.

Bởi vì cô nhớ rõ trong sách, lần này họ đến nhà máy thép, Tưởng Huy đang ngồi chờ sẵn bên ngoài, nhưng chồng cô, người mà cô đã lâu không gặp lại làm ngơ trước sự hiện diện của mẹ con cô, thay vào đó anh chỉ chăm chú nhìn vào em dâu Văn Tâm Khiết, anh cũng chỉ giúp Văn Tâm Khiết bưng bê hành lý trong khi để Sở Âm Âm và hai đứa nhỏ chờ đợi bên ngoài cả nửa ngày.

Sắp xếp xong xuôi, Sở Âm Âm liền cãi nhau một trận với Tưởng Huy, Tưởng Huy lại cảm thấy cô ích kỷ, là chị dâu mà đi so đo với em dâu mình từng chút một như thế, nên trong lòng thầm so sánh hai người, khiến cho hình ảnh Văn Tâm Khiết trong mắt anh ngày càng tốt đẹp hơn.

Mặc dù Sở Âm Âm cảm thấy Tưởng Huy không phải là loại người giống trong sách, nhưng trong lòng cô cũng rối bời, Văn Tâm Khiết lại là nữ chính, làm sao có thể từ chối được sự hấp dẫn của cô ta bây giờ?

Nhưng thôi chuyện này để sau hẵng tính.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sở Âm Âm cắn chặt răng, nếu thực sự Tưởng Huy mù quáng một lòng một dạ muốn bỏ mẹ con cô để đến với Văn Tâm Khiết, thì cô nhất định phải giành lại hộ khẩu cho con trai mình! Bất đắc dĩ thì cô sẽ tìm đến quản lý của anh, làm rùm beng mọi chuyện lên, để xem anh sẽ phải xử lý như thế nào.

Trong lòng đã quyết, Sở Âm Âm lên xe rời đi.

Nhà máy thép được được xây dựng ở vùng ngoại ô Bắc Kinh, cách ga tàu hỏa cũng khá xa, nhưng đây được coi là một nhà máy lớn, khá nhiều công nhân, cho nên cũng có nhiều chuyến xe buýt đi tới đó.

Tưởng Hoa đối xử với Sở Âm Âm có phần khách khí, còn giúp cô chuyển đồ lên xe.

Thân là người dưới quê lên thành phố và mang theo hai đứa con, Sở Âm Âm mang theo khá nhiều hành lý, cô muốn ở lại đây sau khi gặp được Tưởng Huy, chỉ tiếc là không thể ở lại.

Văn Tâm Khiết nhìn Sở Âm Âm đang chật vật với đống đồ đạc, trong lòng thầm mỉa mai, quả nhiên là người nhà quê, nào là túi lớn túi nhỏ, thật là mất mặt.

Không như cô ta chỉ mang có ba chiếc túi, để Tưởng Hoa xách hết, còn cô ta chỉ cầm một chiếc túi nhỏ, lại mặc trên người một bộ váy mới, trông rất sành điệu!

Nhưng Văn Tâm Khiết đắc ý chưa được bao lâu, còn chưa kịp bước xuống xe, đột nhiên có một đám người đi tới mời Tưởng Hoa đi uống rượu, nói để chúc mừng đám cưới bọn họ.

Nghe thấy đám người muốn chúc mừng đám cưới của mình với Tưởng Hoa, Văn Tâm Khiết đương nhiên cũng muốn đi cùng, lập tức ngỏ lời: “Anh à, anh thấy bộ váy này của em thế nào? Có cần phải thay váy khác không?”

Tưởng Hoa nhìn Văn Tâm Khiết với ánh mắt kỳ cục: “Họ mời anh đi uống rượu, tự dưng em thay váy để làm gì?”

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Không Làm Mẹ Kế Đối Chiếu Tổ

Số ký tự: 0