Thập Niên 70: Là Mẹ Kế Không Phải Chị
Chương 791
2024-08-18 02:21:30
“Đột nhiên đi tới mười năm sau, đã là chuyện không thể tưởng tượng, không nghĩ tới cô còn quay về 50 năm sau.” Trong miệng Khương Ngưng lẩm bẩm đầy kinh ngạc.
“Như vậy…… Khương Ngưng của trước kia đâu? Có phải cô ấy đã ……hay không?”
Khương Song Linh gật gật đầu: “Tôi cho rằng ba chúng ta đã trao đổi thân thể cho nhau, có khả năng Khương Ngưng đã tới năm 2021 và tỉnh lại trong cơ thể của tôi rồi.”
Ánh mắt Khương Ngưng trở nên cực kỳ hoảng hốt: “Vậy ư?”
Ngay lúc này, cô ấy hoàn toàn không thể nào tưởng tượng nổi hoàn cảnh xã hội của ba mươi năm sau. Trong thời điểm hiện tại đã có thể thấy đất nước đang phát triển từng ngày, rút cuộc năm 2021 sẽ có tình huống như thế nào?
Vậy là với nguyên thân Khương Ngưng, xem như cô ấy đã xuyên đến 40 năm sau.
Cô ấy còn một lòng muốn phát dương quang đại (làm rạng rỡ truyền thống) tay nghề nấu nướng của gia đình mình.
“Cũng thật trùng hợp, khi đó tôi vừa thuê một khu homestay, cũng đang có dự định kinh doanh homestay, có lẽ cô ấy qua bên đó, còn có thể làm live stream ẩm thực……”
Nói không chừng sau khi Khương Ngưng một lòng muốn kinh doanh tửu lầu biến thành cô, cô ấy hoàn toàn có thể kinh doanh homestay trở nên phấn khích sinh động, còn có khả năng trở thành streamer chuyên ngành mỹ thực?
“Này ……Đúng là chuyện không cách nào tin nổi.”
Khương Ngưng hỏi cô: “Nhiều năm qua như vậy, cô có được hạnh phúc không?”
Khương Song Linh nhìn cô ấy, mỉm cười: “Hạnh phúc nha, người một nhà đoàn viên hạnh phúc, gả cho người mình thích, hiện giờ đứa nhỏ đều đi học đại học. Đúng rồi, tôi còn có một cô con gái nữa, cô thì sao?”
Khương Ngưng thoải mái cười, đáp: “Tôi cũng hạnh phúc, không thể tốt hơn cuộc sống bây giờ được, tôi và anh ấy… rất tốt. Nhưng tôi vẫn chưa sinh ra đứa nhỏ trong bụng mình.”
“Vậy sao? Chúc mừng cô nhé.”
Khương Song Linh và Khương Ngưng có rất nhiều lời để nói với nhau. Hai người kể cho nhau nghe về cuộc sống gia đình của mình, cả những chuyện xoay quanh cậu em trai Khương Triệt nữa. Hai cô nói chuyện cực kỳ hợp gu, thậm chí còn có thể nói suốt đêm cũng không hết chuyện.
Khương Song Linh còn hỏi ý kiến của cô ấy, xem cô ấy có muốn nhận em trai Khương Triệt hay không?
Nhưng Khương Ngưng lại từ chối: “Đừng quấy rầy cuộc sống của A Triệt. Cô mới là chị gái của cậu ấy.”
“Nói nữa, chuyện của chúng ta nên để càng ít người biết càng tốt, cần chi phải chọc vào phiền toái khiến người lo âu suy nghĩ? Cô đã chăm sóc cậu ấy nhiều năm như vậy, cô mới xứng đáng là chị gái của cậu ấy. Chúng ta quen biết nhau đã rất tốt rồi.”
Duyên ai nấy hưởng.
Khương Song Linh tạm biệt Khương Ngưng, cùng Khương Triệt trở về thủ đô. Cô vừa mở cửa sân nhà mình, đã thấy Tề Hành ôm con mèo đứng ở trong sân chờ cô. Lúc này ánh mặt trời rất vừa vặn, tỏa nắng xuống mảnh sân, chiếu lên khuôn mặt bao nhiêu năm vẫn còn nguyên vẻ tuấn tú của anh.
Tuy dung mạo ấy đã trở nên già dặn hơn không ít so với thời tuổi trẻ, trên người cũng mang theo khí chất nho nhã được lắng đọng lại qua bao năm tháng, nhưng nhìn hình ảnh anh đứng lười nhác ôm chú mèo nhỏ giữa sân, vẫn cứ khiến lòng người rung động.
Khương Song Linh đi qua đón lấy chú mèo nhỏ trong tay anh. Tuy Đông Đông nhà bọn họ được Tề Hi nuôi nấng nhưng tính cách của nó lại giống Tề Huy khi còn nhỏ.
Trung ương điều hòa - Huy của trước kia, tới hiện giờ đã được thay thế bằng trung ương điều hòa - Đông Đông.
“Đột nhiên em phát hiện tất cả mọi người đều thích mèo.”
Nhưng như vậy, có phải nhà bọn họ chỉ nuôi một con mèo là không đủ để chia nhau hay không? Con mèo nhóc ghé vào trong khuỷu tay Khương Song Linh, móng vuốt nhỏ nâng lên đầy hưởng thụ, chiếc đuôi dài nhàn nhã lắc lư vài cái.
“Không phải em đã nói, sau này khi già rồi, anh sẽ là người quen với cuộc sống nuôi mèo chọc chó trước sao?” Tề Hành cầm cây gậy trêu mèo, lười biếng trêu đùa chú mèo đang nằm trong lòng vợ.
“Như vậy…… Khương Ngưng của trước kia đâu? Có phải cô ấy đã ……hay không?”
Khương Song Linh gật gật đầu: “Tôi cho rằng ba chúng ta đã trao đổi thân thể cho nhau, có khả năng Khương Ngưng đã tới năm 2021 và tỉnh lại trong cơ thể của tôi rồi.”
Ánh mắt Khương Ngưng trở nên cực kỳ hoảng hốt: “Vậy ư?”
Ngay lúc này, cô ấy hoàn toàn không thể nào tưởng tượng nổi hoàn cảnh xã hội của ba mươi năm sau. Trong thời điểm hiện tại đã có thể thấy đất nước đang phát triển từng ngày, rút cuộc năm 2021 sẽ có tình huống như thế nào?
Vậy là với nguyên thân Khương Ngưng, xem như cô ấy đã xuyên đến 40 năm sau.
Cô ấy còn một lòng muốn phát dương quang đại (làm rạng rỡ truyền thống) tay nghề nấu nướng của gia đình mình.
“Cũng thật trùng hợp, khi đó tôi vừa thuê một khu homestay, cũng đang có dự định kinh doanh homestay, có lẽ cô ấy qua bên đó, còn có thể làm live stream ẩm thực……”
Nói không chừng sau khi Khương Ngưng một lòng muốn kinh doanh tửu lầu biến thành cô, cô ấy hoàn toàn có thể kinh doanh homestay trở nên phấn khích sinh động, còn có khả năng trở thành streamer chuyên ngành mỹ thực?
“Này ……Đúng là chuyện không cách nào tin nổi.”
Khương Ngưng hỏi cô: “Nhiều năm qua như vậy, cô có được hạnh phúc không?”
Khương Song Linh nhìn cô ấy, mỉm cười: “Hạnh phúc nha, người một nhà đoàn viên hạnh phúc, gả cho người mình thích, hiện giờ đứa nhỏ đều đi học đại học. Đúng rồi, tôi còn có một cô con gái nữa, cô thì sao?”
Khương Ngưng thoải mái cười, đáp: “Tôi cũng hạnh phúc, không thể tốt hơn cuộc sống bây giờ được, tôi và anh ấy… rất tốt. Nhưng tôi vẫn chưa sinh ra đứa nhỏ trong bụng mình.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vậy sao? Chúc mừng cô nhé.”
Khương Song Linh và Khương Ngưng có rất nhiều lời để nói với nhau. Hai người kể cho nhau nghe về cuộc sống gia đình của mình, cả những chuyện xoay quanh cậu em trai Khương Triệt nữa. Hai cô nói chuyện cực kỳ hợp gu, thậm chí còn có thể nói suốt đêm cũng không hết chuyện.
Khương Song Linh còn hỏi ý kiến của cô ấy, xem cô ấy có muốn nhận em trai Khương Triệt hay không?
Nhưng Khương Ngưng lại từ chối: “Đừng quấy rầy cuộc sống của A Triệt. Cô mới là chị gái của cậu ấy.”
“Nói nữa, chuyện của chúng ta nên để càng ít người biết càng tốt, cần chi phải chọc vào phiền toái khiến người lo âu suy nghĩ? Cô đã chăm sóc cậu ấy nhiều năm như vậy, cô mới xứng đáng là chị gái của cậu ấy. Chúng ta quen biết nhau đã rất tốt rồi.”
Duyên ai nấy hưởng.
Khương Song Linh tạm biệt Khương Ngưng, cùng Khương Triệt trở về thủ đô. Cô vừa mở cửa sân nhà mình, đã thấy Tề Hành ôm con mèo đứng ở trong sân chờ cô. Lúc này ánh mặt trời rất vừa vặn, tỏa nắng xuống mảnh sân, chiếu lên khuôn mặt bao nhiêu năm vẫn còn nguyên vẻ tuấn tú của anh.
Tuy dung mạo ấy đã trở nên già dặn hơn không ít so với thời tuổi trẻ, trên người cũng mang theo khí chất nho nhã được lắng đọng lại qua bao năm tháng, nhưng nhìn hình ảnh anh đứng lười nhác ôm chú mèo nhỏ giữa sân, vẫn cứ khiến lòng người rung động.
Khương Song Linh đi qua đón lấy chú mèo nhỏ trong tay anh. Tuy Đông Đông nhà bọn họ được Tề Hi nuôi nấng nhưng tính cách của nó lại giống Tề Huy khi còn nhỏ.
Trung ương điều hòa - Huy của trước kia, tới hiện giờ đã được thay thế bằng trung ương điều hòa - Đông Đông.
“Đột nhiên em phát hiện tất cả mọi người đều thích mèo.”
Nhưng như vậy, có phải nhà bọn họ chỉ nuôi một con mèo là không đủ để chia nhau hay không? Con mèo nhóc ghé vào trong khuỷu tay Khương Song Linh, móng vuốt nhỏ nâng lên đầy hưởng thụ, chiếc đuôi dài nhàn nhã lắc lư vài cái.
“Không phải em đã nói, sau này khi già rồi, anh sẽ là người quen với cuộc sống nuôi mèo chọc chó trước sao?” Tề Hành cầm cây gậy trêu mèo, lười biếng trêu đùa chú mèo đang nằm trong lòng vợ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro