Thập Niên 70: Làm Quân Y Gặp Bộ Đội Đặc Chủng
Tiến Hành Kiểm...
2024-10-15 06:46:29
Lời của Tống Vi khiến nụ cười của Lục Cửu dần dần biến mất.
Một lúc lâu sau anh mới gật đầu: "Em nói đúng, có thể bắt đầu kiểm tra sức khỏe chưa?"
Tống Vi không nói thêm gì nữa.
Cô chỉ tay về phía cửa: "Đến đó đo chiều cao cân nặng."
Lúc này Lục Cửu mới phát hiện ra không biết từ lúc nào, cửa phòng y tế đã được vẽ một thước đo chiều cao, anh thuận theo mà đứng dậy, thẳng lưng.
Tống Vi nhón chân nhìn một cái, ghi lại cẩn thận: 187cm.
Sau đó lại bảo Lục Cửu đi cân nặng, 76kg.
Bên anh đo xong chiều cao cân nặng, bên đám người Mộc Qua đã tiến hành đến những hạng mục khác.
Có người đi sang phòng bên cạnh, có người chạy cầu thang, bận rộn không ngừng.
Trên mặt Lục Cửu tràn đầy vẻ mờ mịt: "Bọn họ đang làm gì vậy?"
"Kiểm tra sức khỏe." Tống Vi lạnh lùng liếc anh một cái, bình tĩnh trả lời: "Chúng tôi không có thiết bị, chỉ có thể dựa vào phương pháp thủ công nguyên thủy."
Lần đầu tiên Lục Cửu lộ ra vẻ mặt ngơ ngác, "Lúc tôi nhập ngũ kiểm tra sức khỏe cũng không rắc rối như vậy."
Lục Cửu nhớ lại năm đó chỉ kiểm tra sức khỏe một chút, xem tứ chi có bị thương hay không, dung tích phổi như thế nào, đâu có rắc rối như vậy?
"Bây giờ đã không còn là bảy năm trước, thời đại đang tiến bộ."
Ý là, những gì anh làm trước đây đều là chuyện cũ rồi.
Lục Cửu sững sốt, không nói gì nữa.
Tống Vi không biết tại sao tâm trạng của anh đột nhiên trở nên u ám.
Nhưng cô cũng không suy nghĩ nhiều, tâm tư của đàn ông như đáy biển, huống chi là Lục Cửu, cô chưa bao giờ đoán được.
Rất nhanh Tống Vi đã thu hồi những suy nghĩ miên mang trong đầu, chỉ vào hạng mục kiểm tra sức khỏe đầu tiên - kiểm tra chức năng phổi.
"Bây giờ kiểm tra chức năng phổi cho anh, phiền anh hít sâu rồi nín thở."
"???" Lục Cửu ngơ ngác.
Lục Cửu vẫn đang ngơ ngác, sao đột nhiên lại bảo nín thở, Tống Vi lại nhấn mạnh.
"Hít một hơi, có thể nín bao lâu thì nín bấy lâu."
Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Tống Vi, Lục Cửu bỏ đi nghi ngờ trong lòng, nghiêm túc làm theo.
Anh hít một hơi thật sâu, ngực phập phồng, bụng căng cứng, yết hầu khẽ trượt, sau đó không còn động tĩnh gì nữa.
30 giây, 60 giây, 90 giây... cho đến khi qua hai phút rưỡi, Lục Cửu vẫn đang nín thở.
Tống Vi giật mình, vội vàng vỗ vai anh: "Được rồi, được rồi."
"?"
Lục Cửu vẫn một mặt không hiểu, anh còn có thể nín, chưa đến giới hạn đâu.
"Được rồi." Trên mặt Tống Vi đầy vạch đen, người này... là cá biến thành người à? Không cần thở sao?
Trên mặt Lục Cửu tràn đầy vẻ bất đắc dĩ, giống như đang nói không phải em bảo tôi nín thở sao.
Tống Vi không biết nên nói gì.
Cô bất lực gật đầu: "Hạng mục kiểm tra đầu tiên đã vượt qua, bây giờ kiểm tra thời gian thở ra, phiền anh dùng tốc độ nhanh nhất thở hết khí ra."
Lúc này Lục Cửu mới thở ra khí đã nín.
Tống Vi gật đầu hiểu ý, viết lên phần chức năng phổi: Xuất sắc.
Một lúc lâu sau anh mới gật đầu: "Em nói đúng, có thể bắt đầu kiểm tra sức khỏe chưa?"
Tống Vi không nói thêm gì nữa.
Cô chỉ tay về phía cửa: "Đến đó đo chiều cao cân nặng."
Lúc này Lục Cửu mới phát hiện ra không biết từ lúc nào, cửa phòng y tế đã được vẽ một thước đo chiều cao, anh thuận theo mà đứng dậy, thẳng lưng.
Tống Vi nhón chân nhìn một cái, ghi lại cẩn thận: 187cm.
Sau đó lại bảo Lục Cửu đi cân nặng, 76kg.
Bên anh đo xong chiều cao cân nặng, bên đám người Mộc Qua đã tiến hành đến những hạng mục khác.
Có người đi sang phòng bên cạnh, có người chạy cầu thang, bận rộn không ngừng.
Trên mặt Lục Cửu tràn đầy vẻ mờ mịt: "Bọn họ đang làm gì vậy?"
"Kiểm tra sức khỏe." Tống Vi lạnh lùng liếc anh một cái, bình tĩnh trả lời: "Chúng tôi không có thiết bị, chỉ có thể dựa vào phương pháp thủ công nguyên thủy."
Lần đầu tiên Lục Cửu lộ ra vẻ mặt ngơ ngác, "Lúc tôi nhập ngũ kiểm tra sức khỏe cũng không rắc rối như vậy."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Cửu nhớ lại năm đó chỉ kiểm tra sức khỏe một chút, xem tứ chi có bị thương hay không, dung tích phổi như thế nào, đâu có rắc rối như vậy?
"Bây giờ đã không còn là bảy năm trước, thời đại đang tiến bộ."
Ý là, những gì anh làm trước đây đều là chuyện cũ rồi.
Lục Cửu sững sốt, không nói gì nữa.
Tống Vi không biết tại sao tâm trạng của anh đột nhiên trở nên u ám.
Nhưng cô cũng không suy nghĩ nhiều, tâm tư của đàn ông như đáy biển, huống chi là Lục Cửu, cô chưa bao giờ đoán được.
Rất nhanh Tống Vi đã thu hồi những suy nghĩ miên mang trong đầu, chỉ vào hạng mục kiểm tra sức khỏe đầu tiên - kiểm tra chức năng phổi.
"Bây giờ kiểm tra chức năng phổi cho anh, phiền anh hít sâu rồi nín thở."
"???" Lục Cửu ngơ ngác.
Lục Cửu vẫn đang ngơ ngác, sao đột nhiên lại bảo nín thở, Tống Vi lại nhấn mạnh.
"Hít một hơi, có thể nín bao lâu thì nín bấy lâu."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Tống Vi, Lục Cửu bỏ đi nghi ngờ trong lòng, nghiêm túc làm theo.
Anh hít một hơi thật sâu, ngực phập phồng, bụng căng cứng, yết hầu khẽ trượt, sau đó không còn động tĩnh gì nữa.
30 giây, 60 giây, 90 giây... cho đến khi qua hai phút rưỡi, Lục Cửu vẫn đang nín thở.
Tống Vi giật mình, vội vàng vỗ vai anh: "Được rồi, được rồi."
"?"
Lục Cửu vẫn một mặt không hiểu, anh còn có thể nín, chưa đến giới hạn đâu.
"Được rồi." Trên mặt Tống Vi đầy vạch đen, người này... là cá biến thành người à? Không cần thở sao?
Trên mặt Lục Cửu tràn đầy vẻ bất đắc dĩ, giống như đang nói không phải em bảo tôi nín thở sao.
Tống Vi không biết nên nói gì.
Cô bất lực gật đầu: "Hạng mục kiểm tra đầu tiên đã vượt qua, bây giờ kiểm tra thời gian thở ra, phiền anh dùng tốc độ nhanh nhất thở hết khí ra."
Lúc này Lục Cửu mới thở ra khí đã nín.
Tống Vi gật đầu hiểu ý, viết lên phần chức năng phổi: Xuất sắc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro