Thập Niên 70: Mang Theo Không Gian Gả Cho Chàng Quân Nhân Mặt Lạnh
Nhà Hầm 3
2024-08-20 20:09:57
Triệu Như là thất vọng nhất: "A... Vậy tôi phải làm sao bây giờ? Cậu cứ như vậy bỏ rơi tôi sao?"
Trên đường đi tới đây, Tần Hàn Thư cũng có hiểu biết cơ bản về tác phong làm việc của Triệu Như, chính là một người cảm thấy mình yếu đuối, nên việc gì cũng đều muốn dựa vào người khác.
Chút tâm tư khi muốn sống với cô đã hiện rõ ra mặt rồi kia kìa.
Tần Hàn Thư cau mày nói: "Cái gì mà bảo tôi bỏ rơi cậu? Tôi cũng đâu phải là mẹ cậu."
Trương Kháng Mỹ cũng chững chạc đàng hoàng nói tiếp: "Đúng thế, người ta cũng không phải mẹ cô, đừng nói nhầm lời!"
Trương Dao không nhịn được mím mím khóe miệng, nhưng cũng nhanh chóng quay lưng đi.
Triệu Như sững sờ trong chốc lát, biểu cảm đáng thương trên mặt lập tức đông cứng lại, trông có vẻ hơi vặn vẹo.
Sự thân mật nho nhỏ trong lòng dành cho Tần Hàn Thư trong nháy mắt biến mất.
***
Hầm trú ẩn được chia ra rất nhiều loại, về phương thức kiến tạo có ba loại, một loại là trực tiếp đào hang trên vách núi đá, một loại là dùng gạch mộc xây ở trên đất bằng, còn một loại nữa là có thể đào xuống dưới mặt đất.
Xây hầm trú ẩn cho thanh niên trí thức nhóm, chắc chắn sẽ chọn đào hang trên vách núi đá có chi phí thấp nhất, tục xưng chính là nhà hầm.
Gần như hơn phân nửa người của thôn Hảo Loan đều ở nhà hầm.
Mặc dù nhà hầm đông ấm hè mát nhưng những nhược điểm cũng rất rõ ràng, chẳng hạn như thiếu thông gió, ánh sáng kém, rất ẩm ướt vào mùa hè và dễ sinh bọ chét, các loại côn trùng nhỏ.
Càng quan trọng hơn là nhà hầm có nguy cơ đổ sụp, lúc trước cũng không phải là chưa xảy ra chuyện sập chết người.
Chỉ cần gia đình có điều kiện tốt hơn một chút, đều sẽ lựa chọn xây hầm lò ở trên đất bằng.
Điều kiện tốt hơn nữa thì xây phòng gạch ngói.
Ví dụ như nhà của bí thư chi bộ Chu, đó là một ngôi nhà năm gian rộng rãi sáng sủa làm bằng gạch ngói.
Nhưng mà toàn bộ đại đội thôn Hảo Loan có gần hai trăm gia đình, số hộ gia đình ở nổi phòng gạch ngói không quá một bàn tay.
Tần Hàn Thư và Mã Triều Dương thương lượng một chút, quyết định không nên làm quá mức, xây nhà hầm tương tự như ký túc xá của thanh niên trí thức là được.
Trong lúc ký túc xá đang được xây, nhóm thanh niên trí thức mới tới cũng không thể ngồi chơi chờ đợi được, rất nhanh đã tham gia vào công việc lao động nông nghiệp.
Nhưng mà đây sẽ là khoảng thời gian thả lỏng trước khi thu hoạch mùa thu, có tương đối ít công việc đồng áng, mỗi ngày chỉ cần làm việc năm, sáu tiếng là được, công việc được giao cho thanh niên trí thức mới tới cũng đều là việc nhẹ, mọi người đều có thể ứng phó.
Mà ở nông trường Quang Minh cách đại đội thôn Hảo Loan sáu mươi dặm đường, nhóm thanh niên trí thức mới tới thì không có cuộc sống tốt như vậy.
So với những thanh niên trí thức ở nơi khác, mặc dù mỗi tháng thanh niên trí thức ở đây có ba mươi mốt đồng tiền lương, không cần lo lắng vấn đề công điểm, nhưng cường độ lao động lại không thể dễ chịu như nhóm thanh niên trí thức đợt bổ sung mới tới.
Bọn họ được quản lý nghiêm ngặt, không tồn tại hành vi lười biếng trốn tránh lao động.
Hôm trước có một nhóm thanh niên trí thức mới tới từ thủ đô, mới trải qua vẻn vẹn hai ngày lao động, đã có ba người ngã quỵ.
Trong đó một người là Hồ Văn Văn.
Trong phòng y tế, Hồ Văn Văn nằm nửa giờ rốt cuộc cũng ung dung tỉnh lại.
Mới đầu cô ta còn hoảng sợ mờ mịt nhìn quanh một hồi, sau đó sắc mặt bỗng trở nên vui mừng khôn xiết.
Trên đường đi tới đây, Tần Hàn Thư cũng có hiểu biết cơ bản về tác phong làm việc của Triệu Như, chính là một người cảm thấy mình yếu đuối, nên việc gì cũng đều muốn dựa vào người khác.
Chút tâm tư khi muốn sống với cô đã hiện rõ ra mặt rồi kia kìa.
Tần Hàn Thư cau mày nói: "Cái gì mà bảo tôi bỏ rơi cậu? Tôi cũng đâu phải là mẹ cậu."
Trương Kháng Mỹ cũng chững chạc đàng hoàng nói tiếp: "Đúng thế, người ta cũng không phải mẹ cô, đừng nói nhầm lời!"
Trương Dao không nhịn được mím mím khóe miệng, nhưng cũng nhanh chóng quay lưng đi.
Triệu Như sững sờ trong chốc lát, biểu cảm đáng thương trên mặt lập tức đông cứng lại, trông có vẻ hơi vặn vẹo.
Sự thân mật nho nhỏ trong lòng dành cho Tần Hàn Thư trong nháy mắt biến mất.
***
Hầm trú ẩn được chia ra rất nhiều loại, về phương thức kiến tạo có ba loại, một loại là trực tiếp đào hang trên vách núi đá, một loại là dùng gạch mộc xây ở trên đất bằng, còn một loại nữa là có thể đào xuống dưới mặt đất.
Xây hầm trú ẩn cho thanh niên trí thức nhóm, chắc chắn sẽ chọn đào hang trên vách núi đá có chi phí thấp nhất, tục xưng chính là nhà hầm.
Gần như hơn phân nửa người của thôn Hảo Loan đều ở nhà hầm.
Mặc dù nhà hầm đông ấm hè mát nhưng những nhược điểm cũng rất rõ ràng, chẳng hạn như thiếu thông gió, ánh sáng kém, rất ẩm ướt vào mùa hè và dễ sinh bọ chét, các loại côn trùng nhỏ.
Càng quan trọng hơn là nhà hầm có nguy cơ đổ sụp, lúc trước cũng không phải là chưa xảy ra chuyện sập chết người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ cần gia đình có điều kiện tốt hơn một chút, đều sẽ lựa chọn xây hầm lò ở trên đất bằng.
Điều kiện tốt hơn nữa thì xây phòng gạch ngói.
Ví dụ như nhà của bí thư chi bộ Chu, đó là một ngôi nhà năm gian rộng rãi sáng sủa làm bằng gạch ngói.
Nhưng mà toàn bộ đại đội thôn Hảo Loan có gần hai trăm gia đình, số hộ gia đình ở nổi phòng gạch ngói không quá một bàn tay.
Tần Hàn Thư và Mã Triều Dương thương lượng một chút, quyết định không nên làm quá mức, xây nhà hầm tương tự như ký túc xá của thanh niên trí thức là được.
Trong lúc ký túc xá đang được xây, nhóm thanh niên trí thức mới tới cũng không thể ngồi chơi chờ đợi được, rất nhanh đã tham gia vào công việc lao động nông nghiệp.
Nhưng mà đây sẽ là khoảng thời gian thả lỏng trước khi thu hoạch mùa thu, có tương đối ít công việc đồng áng, mỗi ngày chỉ cần làm việc năm, sáu tiếng là được, công việc được giao cho thanh niên trí thức mới tới cũng đều là việc nhẹ, mọi người đều có thể ứng phó.
Mà ở nông trường Quang Minh cách đại đội thôn Hảo Loan sáu mươi dặm đường, nhóm thanh niên trí thức mới tới thì không có cuộc sống tốt như vậy.
So với những thanh niên trí thức ở nơi khác, mặc dù mỗi tháng thanh niên trí thức ở đây có ba mươi mốt đồng tiền lương, không cần lo lắng vấn đề công điểm, nhưng cường độ lao động lại không thể dễ chịu như nhóm thanh niên trí thức đợt bổ sung mới tới.
Bọn họ được quản lý nghiêm ngặt, không tồn tại hành vi lười biếng trốn tránh lao động.
Hôm trước có một nhóm thanh niên trí thức mới tới từ thủ đô, mới trải qua vẻn vẹn hai ngày lao động, đã có ba người ngã quỵ.
Trong đó một người là Hồ Văn Văn.
Trong phòng y tế, Hồ Văn Văn nằm nửa giờ rốt cuộc cũng ung dung tỉnh lại.
Mới đầu cô ta còn hoảng sợ mờ mịt nhìn quanh một hồi, sau đó sắc mặt bỗng trở nên vui mừng khôn xiết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro