Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con Ở Hải Đảo
Đến Hải Đảo Thô...
Phiên Gia Thái Thái
2024-09-07 08:16:36
Cô ta che miệng làm bộ giả vờ, Tùy Sâm đen mặt cầm thư lại.
Bức thư anh viết cho gia đình sáng nay mới nhờ người đến bưu điện xã, bức thư này đương nhiên không liên quan gì đến hôn sự của anh cả...
“...... Cấp trên sắp xếp cho cha sang hải đảo hỗ trợ công tác, mẹ và em gái con sẽ đi cùng cha tới bên đó, nói hải đảo tuy điều kiện gian khổ, nhưng người nhà đoàn viên so với tiền đồ thì càng quan trọng hơn. Không biết con ở bên kia như thế nào, có muốn cùng chúng ta đi hay không...”
Hải đảo.
Tùy Sâm chưa từng đến nam cương tổ quốc, nơi đó hẳn là khí hậu cận nhiệt đới, quanh năm cũng sẽ không quá lạnh.
Nhưng gió biển gào thét nắng nóng gay gắt, làn da trắng nõn hoa khôi có thể chịu được không?
Cũng may anh và Lâm Nhan còn chưa kết hôn, hiện giờ lập tức chia tay, thời gian mình rời khỏi Tiểu Điền Trang lâu ngày mọi người cũng đều quên mất việc này, hẳn là sẽ không có ảnh hưởng gì lớn với thanh danh của cô.
Nếu là sớm hai ngày nhận được thư này, có lẽ hắn căn bản không cần phải đối mặt với lựa chọn.
Tùy Sâm lúc này mới phát hiện, Lâm Nhan ở ngay bên cạnh anh có lẽ cũng thấy được nội dung bức thư.
Đôi mắt cố phán sinh huy kia giờ phút này xán lạn như xuân hoa, “Thanh niên trí thức Tùy, ngày mai hai chúng ta sẽ đi làm thủ tục kết hôn, sau này cùng nhau lên đảo!”
Hải đảo?
Kết hôn!
Hai vợ chồng Lâm Nhị Điền đã không còn quan tâm đến việc Lâm Ái Phân cướp lời
Bọn họ bị lời này của con gái nhà mình kinh hãi.
“Tôi không đồng ý!”
Lúc trước vì tiền đồ của con trai mà để Nhan Nhan đi gả cho lão đàn ông kết hôn lần hai là do người làm mẹ bà ấy không có bản lĩnh.
Gả cho Tùy Sâm cũng là chuyện bắt đắc dĩ, bằng không nhỡ nha đầu Ái Phân kia ồn ào cả thế giới đều biết, nhà bọn họ còn có mặt mũi làm người sao?
Nhưng lập gia đình thì lập gia đình, để cho con gái nhà mình nuôi dưỡng từ nhỏ lên hải đảo gì đó, cho dù Lý Thái Hà đời này chưa từng ra khỏi thành phố, căn bản không biết hải đảo rốt cuộc thế nào, nhưng cốt lõi là bà ấy không đồng ý.
Hai người còn chưa kết hôn, hoàn toàn không cần phải đến đó.
Phản ứng của Lý Thái Hà nằm trong dự đoán của Lâm Ái Phân.
Vốn phải như vậy chứ.
Hải đảo cũng không phải là tổ vàng bạc gì, kiếp trước nếu cô ta có lựa chọn cũng sẽ không đi.
Nhưng cha mẹ cô nói, gả gà theo gà gả chó theo chó.
Bây giờ đề cập đến ly hôn sẽ làm cho mọi người như bị chọc vào xương sống.
Trước tiên đi theo Tùy Sâm ra hải đảo, chờ hai năm nữa ly hôn rồi mới trở về, đến lúc đó trong nhà sẽ tìm cho cô một đối tượng tốt hơn.
Hừ, ai mà tin mấy lời vớ vẩn của bọn họ chứ.
Bức thư anh viết cho gia đình sáng nay mới nhờ người đến bưu điện xã, bức thư này đương nhiên không liên quan gì đến hôn sự của anh cả...
“...... Cấp trên sắp xếp cho cha sang hải đảo hỗ trợ công tác, mẹ và em gái con sẽ đi cùng cha tới bên đó, nói hải đảo tuy điều kiện gian khổ, nhưng người nhà đoàn viên so với tiền đồ thì càng quan trọng hơn. Không biết con ở bên kia như thế nào, có muốn cùng chúng ta đi hay không...”
Hải đảo.
Tùy Sâm chưa từng đến nam cương tổ quốc, nơi đó hẳn là khí hậu cận nhiệt đới, quanh năm cũng sẽ không quá lạnh.
Nhưng gió biển gào thét nắng nóng gay gắt, làn da trắng nõn hoa khôi có thể chịu được không?
Cũng may anh và Lâm Nhan còn chưa kết hôn, hiện giờ lập tức chia tay, thời gian mình rời khỏi Tiểu Điền Trang lâu ngày mọi người cũng đều quên mất việc này, hẳn là sẽ không có ảnh hưởng gì lớn với thanh danh của cô.
Nếu là sớm hai ngày nhận được thư này, có lẽ hắn căn bản không cần phải đối mặt với lựa chọn.
Tùy Sâm lúc này mới phát hiện, Lâm Nhan ở ngay bên cạnh anh có lẽ cũng thấy được nội dung bức thư.
Đôi mắt cố phán sinh huy kia giờ phút này xán lạn như xuân hoa, “Thanh niên trí thức Tùy, ngày mai hai chúng ta sẽ đi làm thủ tục kết hôn, sau này cùng nhau lên đảo!”
Hải đảo?
Kết hôn!
Hai vợ chồng Lâm Nhị Điền đã không còn quan tâm đến việc Lâm Ái Phân cướp lời
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bọn họ bị lời này của con gái nhà mình kinh hãi.
“Tôi không đồng ý!”
Lúc trước vì tiền đồ của con trai mà để Nhan Nhan đi gả cho lão đàn ông kết hôn lần hai là do người làm mẹ bà ấy không có bản lĩnh.
Gả cho Tùy Sâm cũng là chuyện bắt đắc dĩ, bằng không nhỡ nha đầu Ái Phân kia ồn ào cả thế giới đều biết, nhà bọn họ còn có mặt mũi làm người sao?
Nhưng lập gia đình thì lập gia đình, để cho con gái nhà mình nuôi dưỡng từ nhỏ lên hải đảo gì đó, cho dù Lý Thái Hà đời này chưa từng ra khỏi thành phố, căn bản không biết hải đảo rốt cuộc thế nào, nhưng cốt lõi là bà ấy không đồng ý.
Hai người còn chưa kết hôn, hoàn toàn không cần phải đến đó.
Phản ứng của Lý Thái Hà nằm trong dự đoán của Lâm Ái Phân.
Vốn phải như vậy chứ.
Hải đảo cũng không phải là tổ vàng bạc gì, kiếp trước nếu cô ta có lựa chọn cũng sẽ không đi.
Nhưng cha mẹ cô nói, gả gà theo gà gả chó theo chó.
Bây giờ đề cập đến ly hôn sẽ làm cho mọi người như bị chọc vào xương sống.
Trước tiên đi theo Tùy Sâm ra hải đảo, chờ hai năm nữa ly hôn rồi mới trở về, đến lúc đó trong nhà sẽ tìm cho cô một đối tượng tốt hơn.
Hừ, ai mà tin mấy lời vớ vẩn của bọn họ chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro