Thập Niên 70: Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Sói Con Sĩ Quan Tha Đi

Đánh Đàn Ông Cặ...

Đường Tâm Dụ Viên

2024-08-20 17:06:44

Nghĩ đến đêm qua hai anh em họ ngồi dưới nhà lẩm bẩm to nhỏ, trong lòng chợt ngờ ngợ.

Hai đứa này vừa nhấc mông lên, là bà đã biết ngay chúng tính ị ra cục cứt gì rồi.

Cũng không biết có lưu lại chứng cứ gì để bị phát hiện hay không.

“Bà, bà, bà thần người ra đó làm gì thế. Cháu nghe nói người đã được đưa vào bệnh viện rồi, ông nội Trương bán đậu phụ nói, hẳn là bị phế rồi, nhưng tất cả mọi người đều chê nhỏ, bà nội, nhỏ là ý gì thế?”

Vương Quế Phương từng tuổi này rồi, cũng thấy có chút xấu hổ.

“Có thể là sức nhỏ, cho nên đánh không lại ha.”

“Cũng phải, nếu là cháu, chắc chắn cháu sẽ đánh cho đối phương kêu oái oái miết.”

“Mao Mao, mẹ, hai người đang nói gì vậy?” Tô Niệm Chi ngáp một cái tò mò đi vào hỏi.

“Ai ui, con ngoan của mẹ, sao con không ngủ thêm chút nữa, cơ thể không khỏe thì phải ngủ nhiều lên.”

Tô Niệm Chi mỉm cười nói: “Mẹ, con ngủ đủ rồi, hôm nay con tính đi dạo dưới chân núi, lần trước không phải bác sĩ già đã khuyên là con nên đi lại nhiều hay sao.”

Vương Quế Phương nghĩ nghĩ, đúng là có nói như vậy.

“Vậy được, mẹ bảo Mao Mao đi cùng con, con cẩn thận một chút, đi mệt thì về, mẹ sẽ làm cho con bữa sáng trước.”

Tô Niệm Chi ngồi lên ghế, nhìn ánh mắt sáng trưng của đứa nhỏ đang nhìn chằm chằm mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Điệu bộ như thể viết rõ mấy chữ ‘cô mau hỏi con đi’ lên mặt, cô nhịn không được nở nụ cười.

“Mao Mao, chắc không phải là con có chuyện gì muốn kể cho cô đó chứ!”

Tô Mao Mao nhất thời sáng mắt lên: “Cô út, sao cô biết?”

Tô Niệm Chi: Con chỉ thiếu nước nói ra khỏi miệng cho cô biết thôi!

Mỉm cười dịu dàng hỏi: “Con muốn nói gì với cô út?”

Tô Mao Mao dùng cả tay lẫn chân kể lại cho Tô Niệm Chi nghe chuyện hóng hớt vừa rồi.

Tô Niệm Chi nhíu mày, chẳng lẽ ngoại trừ cô ra thì còn có người có thù oán với Trương Văn Lượng sao?

Nhưng chuyện này không liên quan gì đến cô, hôm nay cô tính đi lên núi xem có bắt được con mồi nào không.

Dù sao bản thân cô cũng không biết quá nhiều thảo dược trung y, thời kỳ tận thế ngay cả cây cối cũng có thể biến dị, nào có thảo dược a.

Nhưng cô có thể đi săn bằng dị năng tinh thần.

Giúp nhà giải quyết một ít khó khăn kinh tế.

Ăn xong bữa sáng, Tô Niệm Chi bèn cùng Tô Mao Mao đi đến chân núi.

Tô Mao Mao còn mang theo một chiếc giỏ nhỏ, với một chiếc xẻng nhỏ do ông Tô đặc biệt chế tạo cho cậu bé

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Sói Con Sĩ Quan Tha Đi

Số ký tự: 0