Thập Niên 70: Mỹ Nhân Thanh Niên Trí Thức Có Hệ Thống

Chương 21

Mạn Thu

2024-08-01 23:46:08

“Con trai lần đầu tiên đưa con dâu tương lai gặp phụ huynh, lại trực tiếp bỏ qua người mẹ ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn cậu ta, đi gặp người cha vứt bỏ cậu ta, cô có phải cảm thấy rất thống khổ hay không?"

Thấy ánh mắt Tần Chi có hơi ảm đạm, tâm tình An Văn lại tốt lên.

Mấy năm nay, trong lòng cô ta run sợ, từng bước từng bước, chính vì sợ thân phận của mình bị Tần Chi cướp đi.

Dựa vào gì chứ!

Cô ta mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ, mà Tần Chi lại có thể an ổn hạnh phúc sống qua ngày?

Vì vậy, cô ta vốn chỉ muốn lợi dụng Tưởng Vệ Đông để Tần Chi vĩnh viễn ở lại nông thôn, lại thay đổi chủ ý.

Mỗi khi cô ta cảm thấy mình có áp lực lớn, sống không như ý, cô ta sẽ nghĩ ra cách giày vò Tần Chi.

Gì mà bạo lực lạnh, làm nhiều việc, bị chồng bỏ vợ bỏ con, còn......

Nhìn Tần Chi bị cô ta đùa bỡn trên tay, cô ta sẽ hưng phấn không thôi.

Sau đó, cô ta có thể càng thêm bình tâm tĩnh khí ứng phó với đủ loại chuyện trong cuộc sống.

Đương nhiên, những thứ này, cô ta chưa từng nghĩ tới muốn nói cho Tần Chi.

Cô ta thích nhìn dáng vẻ Tần Chi sinh hoạt ở trong bùn lầy, hồ đồ sống qua ngày.

Sau khi lão gia tử qua đời, cô ta không còn sợ thân phận của mình bị thay thế, cũng mất đi hứng thú giày vò Tần Chi.

Vốn nghĩ cứ như vậy quên đi, không nghĩ tới, cha mẹ ruột vẫn không có tin tức lại đột nhiên có tin tức.

Nghĩ đến chiếc hộp cô không thể mở ra, An Văn có hơi bực bội: "Cô giúp tôi làm một việc, tôi sẽ kể hết cho cô.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Trước tiên nói về chuyện chúng ta bị ôm nhầm, cô biết từ khi nào?”

Tần Chi không đi theo suy nghĩ của An Văn, mà đưa ra vấn đề mình quan tâm nhất.

“Đương nhiên là biết từ rất sớm, cô cho rằng tôi cũng ngu xuẩn như cô à.” An Văn cười nhạo, sau đó, ngậm miệng không nói nữa.

Tần Chi biết mình không hỏi được gì, suy nghĩ một lát, đồng ý điều kiện của An Văn.

Trực giác của cô, chuyện An Văn bảo cô làm, có thể có liên quan đến thân thế của cô.

“Trên tay tôi có một chiếc hộp nhỏ, ngày mai tôi cầm tới, cô giúp tôi mở nó ra.”

Trong bóng tối, Tần Chi mở mắt.

Hộp nhỏ......

"Hệ thống, tôi đã đọc xong ‘thiên sư bút ký’, tư liệu tương quan trong cơ sở dữ liệu tôi cũng xem rất nhiều, chỉ là tôi thử dẫn khí nhập thể và họa phù, lại đều không thành công."

“Phương pháp cậu nói đưa tinh thần lực vào học tập lúc trước, tôi muốn thử xem.”

Cô muốn trở nên mạnh mẽ, mà trước mắt, con đường cô có thể nắm chắc trở nên mạnh mẽ, cũng chỉ có ‘thiên sư bút ký’ này.

"Vâng, kí chủ, xin chuẩn bị sẵn sàng, sau khi tinh thần lực tiến vào cảnh tượng mô phỏng, tất cả cảm thụ bên trong có độ giống nhau trăm phần trăm với tình huống chân thật."

“Nếu như ký chủ không thể thừa nhận, nhất định phải kịp thời đi ra.”

“Được.”

“Tiến vào cảnh tượng mô phỏng.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Chi nhìn hoàn cảnh cỏ dại đầy trời xung quanh, văn tự cổ cách đó không xa như sắp rớt hết viết thành "Nam Nhược Tự".

Đây là cảnh mô phỏng mà hệ thống nói?

Thật sự quá giống thật!

“Yến Trọng Minh, vì sao ngươi luôn xen vào việc của người khác!”

Cách đó không xa truyền đến tiếng quát tháo của nữ tử, Tần Chi theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một thuật sĩ râu tóc bạc phơ cầm phù bút trong tay đang lăng không họa phù, bút rơi phù thành.

Sau khi hắn rót linh lực vào trong phù lục, phù lục kim quang chợt lóe, rồi nhanh chóng bắn về phía sau lưng nữ tử áo xanh đang bay giữa không trung đào tẩu, trực tiếp vây khốn người.

Tần Chi mở to hai mắt, thế này không giống xem TV cũng, quá rung động!

Thuật sĩ này, phù lục này, quá lợi hại!

Đồng thời, bước đi và khởi thừa chuyển hợp của thuật sĩ vừa rồi đều khắc sâu trong đầu cô.

Lúc này, thuật sĩ lại hư không họa phù, sau khi phù thành, lại một lần bay về phía nữ tử áo xanh, nữ tử áo xanh trực tiếp biến thành một luồng khói xanh tiêu tán.

Tần Chi: !

Tần Chi còn chưa phục hồi tinh thần từ vừa rồi trong hình ảnh, thuật sĩ đã đi tới trước mặt cô.

Tần Chi:...

Không phải, đã nói đây là cảnh tượng mô phỏng mà, sao bộ dáng vị thuật sĩ này hình như có thể nhìn thấy cô thế!

Có hơi hoảng, không dám động, không dám động.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Mỹ Nhân Thanh Niên Trí Thức Có Hệ Thống

Số ký tự: 0