Thập Niên 70: Mỹ Nhân Thanh Niên Trí Thức Có Hệ Thống
Chương 34
Mạn Thu
2024-08-01 23:46:08
"Đừng nóng vội, bây giờ em và Xán Dương vẫn chưa thể xuất viện, thanh niên trí thức Tần đang xuống nông thôn ở đại đội gần đó, cô ấy đến đồn công an thị trấn báo án, bên kia đều có ghi chép chi tiết."
"Em......"
Đào Vân Tùng nói: "Anh biết chuyện này rất quan trọng với em, cho nên trước tiên anh đã nói cho em biết. Tin tưởng anh, thanh niên trí thức Tần sẽ không rời đi, chờ bác sĩ nói em có thể xuất viện, chúng ta lập tức đi tìm cô ấy, được không? Nếu chuyện đúng như chúng ta suy đoán, em càng cần mau chóng khôi phục, để tra ra chân tướng."
Một câu cuối cùng thành công thuyết phục An Quỳnh, cô ấy một lần nữa nằm trở về, bắt đầu so sánh diện mạo của mình và An Văn.
*
An Quỳnh từ nhỏ trà trộn lớn lên trong quân doanh, sau đó lại thuận lý thành chương tòng quân, sát phạt quyết đoán, thuộc về loại anh khí rất nặng minh diễm đại khí.
An Văn tướng mạo thanh tú, từ nhỏ giàu có, tinh xảo lại yếu ớt.
Bạn bè bên cạnh cô ta đều nói trên người cô ta và An Văn tìm không ra điểm giống nhau.
Các cô tướng mạo bất đồng, tính cách bất đồng, kết bạn bất đồng, thái độ đối nhân xử thế cũng bất đồng.
Ngoại trừ huyết thống thân tình, các cô tựa như hai đường thẳng song song.
An Quỳnh vẫn cho rằng, đây là bởi vì cách sống của hai người khác nhau.
Cô ấy từ nhỏ gần như là bị xem là con trai mà nuôi lớn.
An Văn thì bởi vì đủ loại ngoài ý muốn, sau khi sinh ra mới được ông nội An Lập Tín ôm về.
Người trong nhà đều vô cùng cưng chiều An Văn, bao gồm cả cha mẹ cô ấy cũng thường xuyên nhắc nhở cô ấy, bảo cô ấy đau lòng nhường nhịn.
Người trong nhà đối với An Văn gầm như hữu cầu tất ứng, mong đợi duy nhất, chính là cuộc sống của cô ta vui vẻ.
An Quỳnh nhắm mắt trầm tư.
Sau khi An Lập Tín tự mình ôm người trở về, cũng không gạt chuyện này, người bên cạnh đối với thân thế An Văn mẫn cảm, nhưng chưa từng có ai hoài nghi qua cô ta là thật hay giả.
Dù sao, An Lập Tín là lão chiến sĩ cách mạng kinh nghiệm cực kỳ phong phú, muốn lừa gạt ông, căn bản không có khả năng.
Lần này, Đào Vân Tùng nói đến chuyện của Tần Chi, cô ấy liền để tâm, là bởi vì, trước khi cô ấy xuất phát chấp hành nhiệm vụ này, ở kinh thành thấy được sườn mặt của một đồng chí nam.
Khuôn mặt đó giống hệt như An Văn.
Cô ấy vốn cũng dự định chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ, quay về kinh thành điều tra tường tận một chút.
Nghĩ đi nghĩ lại, An Quỳnh liền ngủ thiếp đi.
Kinh thành, An Văn ở nhà trà không nhớ cơm không nghĩ vài ngày, rốt cục hạ quyết tâm đi tìm Khổng Văn Hồng.
Cô ta biết Khổng Văn Hồng thích cô ta, cực kì thích, có thể vì cô ta đánh cược tính mạng.
Mùa đông năm ngoái, lúc bọn họ đi Thập Sát Hải trượt băng, cô ta gặp phải lưu manh, đối phương là một tên côn đồ, còn dẫn theo không ít người.
Khổng Văn Hồng không lùi một bước, giằng co với đối phương, còn che chở cho cô ta toàn thân trở ra.
Đương nhiên, anh ta cũng chịu không ít tội, trúng không ít quyền cước.
Lúc ấy, anh ta nắm tay cô ta, dáng vẻ như nắm toàn thế giới, ký ức này An Văn đến nay vẫn còn mới mẻ.
Cô ta tin tưởng, Khổng Văn Hồng có thể tin tưởng được.
Người cô ta có thể tín nhiệm, lại có thể nghe cô ta, giúp cô ta làm việc thật sự không nhiều lắm.
Cô ta không phải loại người có thể buông bỏ tư thái, bạn cùng lứa tuổi kết giao đều là gia thế tương đương.
Cho dù chức vị của cha mẹ đối phương hơi kém chút, gia tộc đối phương cũng có thể bổ sung một bậc này, còn có càng nhiều.
Hai ngày nay, cô ta sàng lọc một lần lại một lần, phát hiện có thể hoàn toàn tin tưởng, lại có thể toàn tâm toàn ý giúp cô, chỉ có Khổng Văn Hồng.
Mà chỗ dựa của cô ta, chính là tình cảm của Khổng Văn Hồng đối với cô ta.
"Em......"
Đào Vân Tùng nói: "Anh biết chuyện này rất quan trọng với em, cho nên trước tiên anh đã nói cho em biết. Tin tưởng anh, thanh niên trí thức Tần sẽ không rời đi, chờ bác sĩ nói em có thể xuất viện, chúng ta lập tức đi tìm cô ấy, được không? Nếu chuyện đúng như chúng ta suy đoán, em càng cần mau chóng khôi phục, để tra ra chân tướng."
Một câu cuối cùng thành công thuyết phục An Quỳnh, cô ấy một lần nữa nằm trở về, bắt đầu so sánh diện mạo của mình và An Văn.
*
An Quỳnh từ nhỏ trà trộn lớn lên trong quân doanh, sau đó lại thuận lý thành chương tòng quân, sát phạt quyết đoán, thuộc về loại anh khí rất nặng minh diễm đại khí.
An Văn tướng mạo thanh tú, từ nhỏ giàu có, tinh xảo lại yếu ớt.
Bạn bè bên cạnh cô ta đều nói trên người cô ta và An Văn tìm không ra điểm giống nhau.
Các cô tướng mạo bất đồng, tính cách bất đồng, kết bạn bất đồng, thái độ đối nhân xử thế cũng bất đồng.
Ngoại trừ huyết thống thân tình, các cô tựa như hai đường thẳng song song.
An Quỳnh vẫn cho rằng, đây là bởi vì cách sống của hai người khác nhau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ấy từ nhỏ gần như là bị xem là con trai mà nuôi lớn.
An Văn thì bởi vì đủ loại ngoài ý muốn, sau khi sinh ra mới được ông nội An Lập Tín ôm về.
Người trong nhà đều vô cùng cưng chiều An Văn, bao gồm cả cha mẹ cô ấy cũng thường xuyên nhắc nhở cô ấy, bảo cô ấy đau lòng nhường nhịn.
Người trong nhà đối với An Văn gầm như hữu cầu tất ứng, mong đợi duy nhất, chính là cuộc sống của cô ta vui vẻ.
An Quỳnh nhắm mắt trầm tư.
Sau khi An Lập Tín tự mình ôm người trở về, cũng không gạt chuyện này, người bên cạnh đối với thân thế An Văn mẫn cảm, nhưng chưa từng có ai hoài nghi qua cô ta là thật hay giả.
Dù sao, An Lập Tín là lão chiến sĩ cách mạng kinh nghiệm cực kỳ phong phú, muốn lừa gạt ông, căn bản không có khả năng.
Lần này, Đào Vân Tùng nói đến chuyện của Tần Chi, cô ấy liền để tâm, là bởi vì, trước khi cô ấy xuất phát chấp hành nhiệm vụ này, ở kinh thành thấy được sườn mặt của một đồng chí nam.
Khuôn mặt đó giống hệt như An Văn.
Cô ấy vốn cũng dự định chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ, quay về kinh thành điều tra tường tận một chút.
Nghĩ đi nghĩ lại, An Quỳnh liền ngủ thiếp đi.
Kinh thành, An Văn ở nhà trà không nhớ cơm không nghĩ vài ngày, rốt cục hạ quyết tâm đi tìm Khổng Văn Hồng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ta biết Khổng Văn Hồng thích cô ta, cực kì thích, có thể vì cô ta đánh cược tính mạng.
Mùa đông năm ngoái, lúc bọn họ đi Thập Sát Hải trượt băng, cô ta gặp phải lưu manh, đối phương là một tên côn đồ, còn dẫn theo không ít người.
Khổng Văn Hồng không lùi một bước, giằng co với đối phương, còn che chở cho cô ta toàn thân trở ra.
Đương nhiên, anh ta cũng chịu không ít tội, trúng không ít quyền cước.
Lúc ấy, anh ta nắm tay cô ta, dáng vẻ như nắm toàn thế giới, ký ức này An Văn đến nay vẫn còn mới mẻ.
Cô ta tin tưởng, Khổng Văn Hồng có thể tin tưởng được.
Người cô ta có thể tín nhiệm, lại có thể nghe cô ta, giúp cô ta làm việc thật sự không nhiều lắm.
Cô ta không phải loại người có thể buông bỏ tư thái, bạn cùng lứa tuổi kết giao đều là gia thế tương đương.
Cho dù chức vị của cha mẹ đối phương hơi kém chút, gia tộc đối phương cũng có thể bổ sung một bậc này, còn có càng nhiều.
Hai ngày nay, cô ta sàng lọc một lần lại một lần, phát hiện có thể hoàn toàn tin tưởng, lại có thể toàn tâm toàn ý giúp cô, chỉ có Khổng Văn Hồng.
Mà chỗ dựa của cô ta, chính là tình cảm của Khổng Văn Hồng đối với cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro