[Thập Niên 70] Nàng Dâu Yêu Kiều Trong Đại Viện
Khăn Lụa Đỏ (1)
Thư Thư Thư
2024-08-22 11:43:27
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chung Mẫn Phân lạnh mặt: “Mẹ sẽ không làm chuyện đó, Hoài Minh dám nhắc tới chuyện này, mẹ sẽ không nhận đứa con trai đó nữa!”
Người lớn tuổi luôn có tư tưởng cố chấp, Thị Hoài Hà nghẹn họng, không nói lời nào nữa.
Sau khi tiễn cả nhà Thị Hoài Hà đi, Chung Mẫn Phân lại kéo Trân Trân vào trong phòng.
Bà kéo tay Trân Trân nói: “Trân Trân, mẹ nghe nói bên ngoài có tin đồn gì đó, mẹ nói cho con biết, mặc kệ người bên ngoài nói cái gì, con cũng đừng suy nghĩ lung tung. Con nhớ kỹ, mẹ sẽ làm chỗ dựa cho con, chỉ cần có mẹ ở đây, mẹ sẽ không để Hoài Minh làm bậy.”
Trân Trân nghe thấy lời này, chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp.
Cô nhìn Chung Mẫn Phân, cười nói: “Mẹ, con không sao, con hiểu rõ mà.”
Giữa cô và Thị Hoài Minh đúng là cuộc hôn nhân phong kiến do cha mẹ hai bên sắp xếp, Thị Hoài Minh không có tình cảm gì với cô.
Nếu Thị Hoài Minh thật sự muốn ly hôn với cô, cô sẽ không dây dưa, Thị Hoài Minh bây giờ, là anh hùng chiến đấu bảo vệ quốc gia, xứng đáng với người tốt hơn, xứng đáng với cuộc sống tốt đẹp hơn, cô sẽ không mặt dày mày dạn nắm lấy anh không buông.
Nhưng Chung Mẫn Phân nắm tay cô, giọng điệu nặng nề: “Mẹ không cho phép con nghĩ như vậy.”
Trân Trân vẫn cười, gật đầu dỗ dành bà: “Vâng, được ạ.”
Chuyện Thị Hoài Minh chẳng những không chết mà còn lên làm sĩ quan đã nhanh chóng lan truyền khắp thôn làng thị trấn. Những tin đồn nhảm nhí về khả năng Thị Hoài Minh sẽ ly hôn với Trân Trân cũng nhân tiện được truyền tới tai của những người qua đường.
Cũng không biết là do ai bắt đầu trước, nói tóm lại lời đồn cũng không cần phải có chứng cứ rõ ràng nói bóng nói gió như vậy là đủ rồi.
Sau khi nghe được những tin đồn nhảm nhí này, những người vốn dĩ còn đang hâm mộ ghen ghét Trân Trân khi nhìn thấy Trân Trân thì đều bày ra vẻ mặt mang một ít sự thương cảm.
Đương nhiên dưới sự đồng tình đó còn cất giấu sự chờ mong tin đồn nhảm nhí kia sẽ trở thành sự thật.
Trân Trân cũng không cảm thấy lo âu bất an bởi việc này.
Cô vẫn làm ra vẻ không tim không phổi giống như lời trong miệng Hồng Mai nói ra, mỗi ngày cô đều làm những chuyện nên làm.
So với những gì đã trải qua năm năm trước, những tin đồn nhảm nhí ở thời điểm hiện tại này quả thật cũng không làm ảnh hưởng gì đến cô cả.
Trôi qua mấy ngày không tim không phổi như vậy, cuối cùng Trân Trân cũng dành ra được một ngày nhàn rỗi để trở về nhà mẹ đẻ.
Lần này về nhà mẹ đẻ cũng không còn giống như lúc trước, mọi người ở nhà mẹ đẻ đều cực kỳ nhiệt tình với cô.
Đương nhiên nguyên nhân cũng không phải thứ nào khác mà chính là bởi vì Thị Hoài Minh đã trở thành cán bộ.
Nhưng bản thân Trân Trân vẫn cảm thấy chột dạ.
Cô nói với người trong nhà: “Còn chưa biết thế nào.”
Anh cả của cô nghe thấy cô nói thế nên hỏi: “Chẳng lẽ những tin đồn nhảm nhí bên ngoài đó là sự thật sao? Thị Hoài Minh muốn ly hôn với em? Quả thật ở trong thư cậu ta đã nói thế?”
Cũng không phải thật sự như thế.
Trân Trân vội vàng lắc đầu: “Anh ấy không đề cập đến chuyện này ở trong thư.”
Mọi người đều nhẹ nhàng thở ra, anh hai cô lại nói: “Nếu như Thị Hoài Minh thật sự đề cập tới chuyện ly hôn vậy thì cậu ta chính là Trần Thế Mỹ (*) của xã hội mới! Trân Trân, em kết hôn với cậu ta năm năm cũng chờ đợi cậu ta năm năm, dựa vào đâu mà cậu ta nói muốn ly hôn là ly hôn chứ?”
(*) 陈世美 (Trần Thế Mỹ): Là một nhân vật trong một giai thoại xử án của Bao Công. Trần Thế Mỹ xuất thân là một thư sinh nghèn khó đã kết hôn và có hai con, Vợ hết lòng dốc sức làm lụng cho Trần Thế ăn học, sau này Trần Thế lên kinh thi cử và đỗ trạng nguyên. Công chúa thấy Thế Mỹ sáng sủa nên muốn lấy làm chồng và được trở thành phò mã. Vì đã chán ghét gia cảnh nghèo khổ nên hắn ta muốn ruồng bỏ quá khứ, chối bỏ vợ con, về sau bị Bao Chửng xử án.
Chị dâu hai cũng lên tiếng phụ hoạ: “Đúng thế! Cậu ta thăng chức nhanh chóng là có thể nói ly hôn là ly hôn được sao? Trân Trân, dù cho Thị Hoài Minh có thật sự muốn ly hôn với em thì em nhất quyết không được đồng ý! Phải dựa vào cậu ta cả đời!”
Chị dâu cả đưa ra chủ kiến: “Trân Trân, không phải mẹ chồng của em thích em lắm sao, em để cho mẹ chồng của em chống lưng cho em đi. Chỉ cần mẹ chồng của em đứng về phía em thôi, làm sao Thị Hoài Minh có thể không nghe lời nói của mẹ được chứ.”
“Em phải cố gắng sinh mấy đứa con trai cho cậu ta, dùng con cái trói chặt lấy cậu ta thì đời này sẽ ổn thoả.”
…..
Chung Mẫn Phân lạnh mặt: “Mẹ sẽ không làm chuyện đó, Hoài Minh dám nhắc tới chuyện này, mẹ sẽ không nhận đứa con trai đó nữa!”
Người lớn tuổi luôn có tư tưởng cố chấp, Thị Hoài Hà nghẹn họng, không nói lời nào nữa.
Sau khi tiễn cả nhà Thị Hoài Hà đi, Chung Mẫn Phân lại kéo Trân Trân vào trong phòng.
Bà kéo tay Trân Trân nói: “Trân Trân, mẹ nghe nói bên ngoài có tin đồn gì đó, mẹ nói cho con biết, mặc kệ người bên ngoài nói cái gì, con cũng đừng suy nghĩ lung tung. Con nhớ kỹ, mẹ sẽ làm chỗ dựa cho con, chỉ cần có mẹ ở đây, mẹ sẽ không để Hoài Minh làm bậy.”
Trân Trân nghe thấy lời này, chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp.
Cô nhìn Chung Mẫn Phân, cười nói: “Mẹ, con không sao, con hiểu rõ mà.”
Giữa cô và Thị Hoài Minh đúng là cuộc hôn nhân phong kiến do cha mẹ hai bên sắp xếp, Thị Hoài Minh không có tình cảm gì với cô.
Nếu Thị Hoài Minh thật sự muốn ly hôn với cô, cô sẽ không dây dưa, Thị Hoài Minh bây giờ, là anh hùng chiến đấu bảo vệ quốc gia, xứng đáng với người tốt hơn, xứng đáng với cuộc sống tốt đẹp hơn, cô sẽ không mặt dày mày dạn nắm lấy anh không buông.
Nhưng Chung Mẫn Phân nắm tay cô, giọng điệu nặng nề: “Mẹ không cho phép con nghĩ như vậy.”
Trân Trân vẫn cười, gật đầu dỗ dành bà: “Vâng, được ạ.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chuyện Thị Hoài Minh chẳng những không chết mà còn lên làm sĩ quan đã nhanh chóng lan truyền khắp thôn làng thị trấn. Những tin đồn nhảm nhí về khả năng Thị Hoài Minh sẽ ly hôn với Trân Trân cũng nhân tiện được truyền tới tai của những người qua đường.
Cũng không biết là do ai bắt đầu trước, nói tóm lại lời đồn cũng không cần phải có chứng cứ rõ ràng nói bóng nói gió như vậy là đủ rồi.
Sau khi nghe được những tin đồn nhảm nhí này, những người vốn dĩ còn đang hâm mộ ghen ghét Trân Trân khi nhìn thấy Trân Trân thì đều bày ra vẻ mặt mang một ít sự thương cảm.
Đương nhiên dưới sự đồng tình đó còn cất giấu sự chờ mong tin đồn nhảm nhí kia sẽ trở thành sự thật.
Trân Trân cũng không cảm thấy lo âu bất an bởi việc này.
Cô vẫn làm ra vẻ không tim không phổi giống như lời trong miệng Hồng Mai nói ra, mỗi ngày cô đều làm những chuyện nên làm.
So với những gì đã trải qua năm năm trước, những tin đồn nhảm nhí ở thời điểm hiện tại này quả thật cũng không làm ảnh hưởng gì đến cô cả.
Trôi qua mấy ngày không tim không phổi như vậy, cuối cùng Trân Trân cũng dành ra được một ngày nhàn rỗi để trở về nhà mẹ đẻ.
Lần này về nhà mẹ đẻ cũng không còn giống như lúc trước, mọi người ở nhà mẹ đẻ đều cực kỳ nhiệt tình với cô.
Đương nhiên nguyên nhân cũng không phải thứ nào khác mà chính là bởi vì Thị Hoài Minh đã trở thành cán bộ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng bản thân Trân Trân vẫn cảm thấy chột dạ.
Cô nói với người trong nhà: “Còn chưa biết thế nào.”
Anh cả của cô nghe thấy cô nói thế nên hỏi: “Chẳng lẽ những tin đồn nhảm nhí bên ngoài đó là sự thật sao? Thị Hoài Minh muốn ly hôn với em? Quả thật ở trong thư cậu ta đã nói thế?”
Cũng không phải thật sự như thế.
Trân Trân vội vàng lắc đầu: “Anh ấy không đề cập đến chuyện này ở trong thư.”
Mọi người đều nhẹ nhàng thở ra, anh hai cô lại nói: “Nếu như Thị Hoài Minh thật sự đề cập tới chuyện ly hôn vậy thì cậu ta chính là Trần Thế Mỹ (*) của xã hội mới! Trân Trân, em kết hôn với cậu ta năm năm cũng chờ đợi cậu ta năm năm, dựa vào đâu mà cậu ta nói muốn ly hôn là ly hôn chứ?”
(*) 陈世美 (Trần Thế Mỹ): Là một nhân vật trong một giai thoại xử án của Bao Công. Trần Thế Mỹ xuất thân là một thư sinh nghèn khó đã kết hôn và có hai con, Vợ hết lòng dốc sức làm lụng cho Trần Thế ăn học, sau này Trần Thế lên kinh thi cử và đỗ trạng nguyên. Công chúa thấy Thế Mỹ sáng sủa nên muốn lấy làm chồng và được trở thành phò mã. Vì đã chán ghét gia cảnh nghèo khổ nên hắn ta muốn ruồng bỏ quá khứ, chối bỏ vợ con, về sau bị Bao Chửng xử án.
Chị dâu hai cũng lên tiếng phụ hoạ: “Đúng thế! Cậu ta thăng chức nhanh chóng là có thể nói ly hôn là ly hôn được sao? Trân Trân, dù cho Thị Hoài Minh có thật sự muốn ly hôn với em thì em nhất quyết không được đồng ý! Phải dựa vào cậu ta cả đời!”
Chị dâu cả đưa ra chủ kiến: “Trân Trân, không phải mẹ chồng của em thích em lắm sao, em để cho mẹ chồng của em chống lưng cho em đi. Chỉ cần mẹ chồng của em đứng về phía em thôi, làm sao Thị Hoài Minh có thể không nghe lời nói của mẹ được chứ.”
“Em phải cố gắng sinh mấy đứa con trai cho cậu ta, dùng con cái trói chặt lấy cậu ta thì đời này sẽ ổn thoả.”
…..
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro