Chương 30 - Gậy Thịt Mà Không Cắm Vào Thì Hôm Nay Em Ngứa Chết 2 (H)
Nắm Lấy Màn Và...
Bạch Thiên Mã Kỳ Đóa
2024-08-11 19:14:21
Cảm giác chướng bụng kịch liệt khiến Triệu Bảo Châu không nhịn được mà rên rỉ, vô thức bắt lấy cánh tay Hàn Kiến Hoằng.
m đạo co rút lại điên cuồng, bao chặt lấy quy đầu và thân dương vật, Triệu Bảo Châu sung sướng đến mức bàn chân vắt lên tay Hàn Kiến Hoằng run rẩy.
Cơ thể đã sớm biết vị ngon, Hàn Kiến Hoằng chỉ đâm vài lần, cơ thể cô đã sướng không thể kiểm soát nổi. Cô cầm lấy cánh tay Hàn Kiến Hoằng, bất lực cầu xin: "Anh cả... Đừng mà..."
Hàn Kiến Hoằng sướng muốn chết, tiểu huyệt mấy ngày không động, bây giờ suýt chút nữa khiến cho anh muốn ở bên trong luôn: "Huyệt mút chặt như vậy là muốn ăn dương vật của tôi từ sớm rồi đúng không?"
Anh cởi bỏ nút quần áo của cô, nắm lấy vú rồi xoa nắn, dùng sức đâm vào rút ra trong tiểu huyệt, gân xanh trên cánh tay nhô lên.
Quy đầu đâm xuyên từng tầng từng lớp thịt ở chỗ sâu trong tiểu huyệt, vừa đau vừa nhức, kèm theo cảm giác kỳ lạ, Triệu Bảo Châu cảm giác linh hồn của mình như bay lên đến nơi. Dương vật quá lớn, có cảm giác bụng bị chọc thủng luôn.
Đêm nay Hàn Kiến Hoằng làm rất mạnh tay, mỗi lần đều đâm vào chỗ sâu mới chịu rút ra, sau đó lại đâm càng lúc càng mạnh càng sâu hơn, tốc độ cũng rất nhanh.
Triệu Bảo Châu sướng đến mức nức nở theo, khoái cảm kịch liệt làm cho cô phát cuồng, cơ thể rung lên rung xuống, lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác sướng đến chết đi sống lại.
Hu hu, cô làm tình với anh cả ở trên giường tân hôn của cô và Kiến Hà.
"Anh cả... Anh cả..." Sợ hãi khiến cho cô gọi Hàn Kiến Hoằng theo bản năng.
Hàn Kiến Hoằng dúi đầu vào bộ ngực cô, ngậm lấy đầu vú cô rồi ra sức mút vào rồi buông ra, phát ra âm thanh bộp bộp.
Đầu lưỡi anh đảo qua khớp hàm, giọng nói khàn khàn: "Huyệt nhỏ dâm như vậy, không biết vị sữa như thế nào nhỉ."
Triệu Bảo Châu không nói thành lời, khó chịu cong người lại, ngay cả tiếng rên rỉ cũng đứt quãng.
Dương vật nóng bỏng cắm vào trong tiểu huyệt, vú lại bị anh mút, kích thích song song khiến cô gần như nổi điên.
"Anh cả..." Triệu Bảo Châu đong đưa vòng eo, đầu tóc bù xù, tiếng nức nở trong cổ họng dần trở nên mơ hồ, cô lại kêu anh lần nữa.
Rõ ràng trong lòng không muốn nhưng ý thức không thể kiểm soát cơ thể cô.
Hàn Kiến Hoằng làm vừa nhanh vừa mạnh, miệng nhỏ đỏ bừng bên dưới bị ma sát ướt đẫm, phun ra không ít dâm thủy, khoái cảm tra tấn khiến Triệu Bảo Châu sụp đổ, nhanh chóng đạt tới mức độ cực lạc.
Mà Hàn Kiến Hoằng không cho cô cơ hội thở dốc, cảm thấy chỉ liếm vú mà cũng nghiện, giữ lấy eo cô rồi ôm giữ cứng lại.
Cơ thể Triệu Bảo Châu đột nhiên nhẹ nhàng, sợ tới mức nắm chặt cánh tay anh, tiểu huyệt vừa mới cao trào bị dương vật đâm vào liên tục, vừa ngứa vừa tê.
Hàn Kiến Hoằng ôm lấy cơ thể cô, thẳng lưng đâm vào, đâm đến mức Triệu Bảo Châu gần như muốn té ngã trên mặt đất. Cô kẹp chặt hai chân, vòng qua lưng anh, tay cùng từ từ ôm lấy cổ Hàn Kiến Hoằng, cả người dán lên người anh, run rẩy điên cuồng theo những lần ra vào của anh, sướng đến mức muốn tè ra quần.
"Ưm..."
Khoái cảm ập đến hết đợt này đến đợt khác, cọ rửa qua từng sợi thần kinh toàn thân. Triệu Bảo Châu cảm giác bản thân sắp bị đâm đến chết rồi, hố chậu hơi đau, nước mắt rơi ra từ trong hốc mắt, nhỏ giọng khóc nức nở: "Nhẹ... Nhẹ một chút..."
"Thoải mái không?" Hàn Kiến Hoằng giữ lấy mông cô, tiếp tục đâm vào. Cô cầu xin càng nhiều hơn eo anh càng đưa đẩy mạnh và nhanh hơn, giống như đang đóng cọc vậy.
Dâm thủy liên tục vẩy ra bên ngoài, phát ra tiếng nước ọp ẹp. Triệu Bảo Châu đã không còn sức rên rỉ nữa, bàn tay vô lực rũ trên vai Hàn Kiến Hoằng. Sau đó, khó khăn lắm cô mới nắm được bức màn trên đầu, huyệt thịt đã tê dại cả rồi.
Cơ thể càng sướng, bàn tay nắm màn lại càng siết chặt hơn. Chỉ chốc lát mà màn đã đắp lên người cô, giường cũng rung lên kẽo kẹt.
Khoái cảm trước giờ chưa từng có như sóng lớn ập lên đảo, cắn nuốt ý thức Triệu Bảo Châu. Nửa người trên của cô nghiêng ra sau, ánh mắt bị hơi nước bao trùm, rên rỉ trong mơ hồ: "Sắp hỏng rồi... Hỏng rồi... A..."
m đạo co rút lại điên cuồng, bao chặt lấy quy đầu và thân dương vật, Triệu Bảo Châu sung sướng đến mức bàn chân vắt lên tay Hàn Kiến Hoằng run rẩy.
Cơ thể đã sớm biết vị ngon, Hàn Kiến Hoằng chỉ đâm vài lần, cơ thể cô đã sướng không thể kiểm soát nổi. Cô cầm lấy cánh tay Hàn Kiến Hoằng, bất lực cầu xin: "Anh cả... Đừng mà..."
Hàn Kiến Hoằng sướng muốn chết, tiểu huyệt mấy ngày không động, bây giờ suýt chút nữa khiến cho anh muốn ở bên trong luôn: "Huyệt mút chặt như vậy là muốn ăn dương vật của tôi từ sớm rồi đúng không?"
Anh cởi bỏ nút quần áo của cô, nắm lấy vú rồi xoa nắn, dùng sức đâm vào rút ra trong tiểu huyệt, gân xanh trên cánh tay nhô lên.
Quy đầu đâm xuyên từng tầng từng lớp thịt ở chỗ sâu trong tiểu huyệt, vừa đau vừa nhức, kèm theo cảm giác kỳ lạ, Triệu Bảo Châu cảm giác linh hồn của mình như bay lên đến nơi. Dương vật quá lớn, có cảm giác bụng bị chọc thủng luôn.
Đêm nay Hàn Kiến Hoằng làm rất mạnh tay, mỗi lần đều đâm vào chỗ sâu mới chịu rút ra, sau đó lại đâm càng lúc càng mạnh càng sâu hơn, tốc độ cũng rất nhanh.
Triệu Bảo Châu sướng đến mức nức nở theo, khoái cảm kịch liệt làm cho cô phát cuồng, cơ thể rung lên rung xuống, lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác sướng đến chết đi sống lại.
Hu hu, cô làm tình với anh cả ở trên giường tân hôn của cô và Kiến Hà.
"Anh cả... Anh cả..." Sợ hãi khiến cho cô gọi Hàn Kiến Hoằng theo bản năng.
Hàn Kiến Hoằng dúi đầu vào bộ ngực cô, ngậm lấy đầu vú cô rồi ra sức mút vào rồi buông ra, phát ra âm thanh bộp bộp.
Đầu lưỡi anh đảo qua khớp hàm, giọng nói khàn khàn: "Huyệt nhỏ dâm như vậy, không biết vị sữa như thế nào nhỉ."
Triệu Bảo Châu không nói thành lời, khó chịu cong người lại, ngay cả tiếng rên rỉ cũng đứt quãng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dương vật nóng bỏng cắm vào trong tiểu huyệt, vú lại bị anh mút, kích thích song song khiến cô gần như nổi điên.
"Anh cả..." Triệu Bảo Châu đong đưa vòng eo, đầu tóc bù xù, tiếng nức nở trong cổ họng dần trở nên mơ hồ, cô lại kêu anh lần nữa.
Rõ ràng trong lòng không muốn nhưng ý thức không thể kiểm soát cơ thể cô.
Hàn Kiến Hoằng làm vừa nhanh vừa mạnh, miệng nhỏ đỏ bừng bên dưới bị ma sát ướt đẫm, phun ra không ít dâm thủy, khoái cảm tra tấn khiến Triệu Bảo Châu sụp đổ, nhanh chóng đạt tới mức độ cực lạc.
Mà Hàn Kiến Hoằng không cho cô cơ hội thở dốc, cảm thấy chỉ liếm vú mà cũng nghiện, giữ lấy eo cô rồi ôm giữ cứng lại.
Cơ thể Triệu Bảo Châu đột nhiên nhẹ nhàng, sợ tới mức nắm chặt cánh tay anh, tiểu huyệt vừa mới cao trào bị dương vật đâm vào liên tục, vừa ngứa vừa tê.
Hàn Kiến Hoằng ôm lấy cơ thể cô, thẳng lưng đâm vào, đâm đến mức Triệu Bảo Châu gần như muốn té ngã trên mặt đất. Cô kẹp chặt hai chân, vòng qua lưng anh, tay cùng từ từ ôm lấy cổ Hàn Kiến Hoằng, cả người dán lên người anh, run rẩy điên cuồng theo những lần ra vào của anh, sướng đến mức muốn tè ra quần.
"Ưm..."
Khoái cảm ập đến hết đợt này đến đợt khác, cọ rửa qua từng sợi thần kinh toàn thân. Triệu Bảo Châu cảm giác bản thân sắp bị đâm đến chết rồi, hố chậu hơi đau, nước mắt rơi ra từ trong hốc mắt, nhỏ giọng khóc nức nở: "Nhẹ... Nhẹ một chút..."
"Thoải mái không?" Hàn Kiến Hoằng giữ lấy mông cô, tiếp tục đâm vào. Cô cầu xin càng nhiều hơn eo anh càng đưa đẩy mạnh và nhanh hơn, giống như đang đóng cọc vậy.
Dâm thủy liên tục vẩy ra bên ngoài, phát ra tiếng nước ọp ẹp. Triệu Bảo Châu đã không còn sức rên rỉ nữa, bàn tay vô lực rũ trên vai Hàn Kiến Hoằng. Sau đó, khó khăn lắm cô mới nắm được bức màn trên đầu, huyệt thịt đã tê dại cả rồi.
Cơ thể càng sướng, bàn tay nắm màn lại càng siết chặt hơn. Chỉ chốc lát mà màn đã đắp lên người cô, giường cũng rung lên kẽo kẹt.
Khoái cảm trước giờ chưa từng có như sóng lớn ập lên đảo, cắn nuốt ý thức Triệu Bảo Châu. Nửa người trên của cô nghiêng ra sau, ánh mắt bị hơi nước bao trùm, rên rỉ trong mơ hồ: "Sắp hỏng rồi... Hỏng rồi... A..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro