Chương 30 - Gậy Thịt Mà Không Cắm Vào Thì Hôm Nay Em Ngứa Chết 2 (H)
Nuốt Gậy Thịt (...
Bạch Thiên Mã Kỳ Đóa
2024-08-11 19:14:21
Triệu Bảo Châu cụp mắt không nói gì, gò má đỏ bừng bán đứng trạng thái tinh thần của cô lúc này.
Hàn Kiến Hoằng hiểu cô sẽ không biết làm nên anh luồn đầu ngón tay vào trong những lọn tóc của cô, giữ lấy gáy cô từ phía sau áp sát vào anh, để cả dương vật áp lên má cô.
"Thè lưỡi ra liếm cẩn thận."
Triệu Bảo Châu choáng váng, cô không bao giờ nghĩ rằng có một ngày cô sẽ nhìn thấy dương vật của anh chồng, hơn nữa anh còn ra lệnh cho cô liếm nó.
Cái thứ đồ này… liếm thế nào được?
Hàn Kiến Hà trước đây chỉ bảo cô dùng tay xoa mà cô đã cảm thấy xấu hổ vô cùng rồi, do dự mấy tháng mới đồng ý.
“Em…” Cô hé cái miệng nhỏ nhắn, môi chạm lên mạch máu trên cây gậy thịt, hơi nóng không ngừng truyền tới làn da.
Triệu Bảo Châu vô cùng xấu hổ.
Thật ra cô không thích dương vật của đàn ông, bởi vì cái đó của Hàn Kiến Hà có mùi, trước đây cô sờ giúp anh ấy đã cảm thấy rất khó chịu rồi, nhưng Hàn Kiến Hà lại không biết chán bao giờ.
Nhưng gậy thịt của Hàn Kiến Hoằng lại không có mùi vị gì, rõ ràng là đen như vậy.
Kỳ lạ thật.
Hàn Kiến Hoằng cúi đầu nhìn cô, tâm tình hơi thay đổi, giọng nói càng trầm hơn: “Em tự làm hay để tôi giúp em?”
Toàn thân Triệu Bảo Châu lúc này đã bị hai chân anh kẹp chặt, đầu cũng bị bàn tay to lớn của anh giữ lấy, khiến cô không thể vùng vẫy.
Bây giờ cô quỳ trên mặt đất, cảm thấy có chút đau đớn, nghĩ đến hành động thô bạo vừa rồi của Hàn Kiến Hoằng, trong lòng cô không khỏi run lên, nếu để anh giúp, chắc chắn sẽ càng đau hơn.
"Em... em tự mình làm." Triệu Bảo Châu mỗi lần nói chỉ một câu, tim gần như nhảy ra khỏi cổ họng, cô tự thôi miên bản thân rằng đàn ông thích loại chuyện này, và chuyện này sẽ sớm kết thúc thôi.
Hàn Kiến Hà mỗi lần đều kéo dài không đến một phút, những người đàn ông khác chắc cũng như vậy.
Chỉ cần dành ra một phút này, cô có thể nhận được mười tệ để gửi về nhà mẹ và hoàn thành nghi lễ mà mẹ chồng nói.
Triệu Bảo Châu hít một hơi thật sâu, từ từ nhắm mắt lại, lè lưỡi thăm dò.
Gậy thịt của anh cứng như ngón tay, không có mùi vị gì, cũng chỉ coi như liếm trên da mà thôi.
Nhưng chẳng mấy chốc cô đã cảm nhận được sự khác biệt. Côn thịt vừa lớn vừa thô, lại không mịn màng bằng phẳng, cô có thể cảm nhận được từng đường gân nổi lên trên thân, thỉnh thoảng sẽ nảy lên một cách phấn khích khi cô liếm nó.
Triệu Bảo Châu biết mình làm như vậy là sai, nhưng lúc này trong đầu cô chỉ cần nghĩ đến chuyện khác, suy nghĩ của cô sẽ lập tức bị gián đoạn, hiện ra gậy thịt to lớn hung dữ của Hàn Kiến Hoằng.
Cô chưa có kinh nghiệm nên chỉ dùng lưỡi liếm nhẹ nhàng, chậm rãi, liếm loạn xung quanh, đủ loại cảm xúc phức tạp đan xen trong lòng, nhưng hồi lâu sau, một ý nghĩ kỳ lạ dần dần xuất hiện trong cô.
Trong lòng cô như có một ngọn lửa thiêu đốt, càng lúc càng cháy dữ dội, nơi tư mật bắt đầu nóng bừng, ngứa ngáy.
Trong đêm tối tĩnh mịch, giữa căn phòng tối tăm không ai lên tiếng, nhiệt độ càng lúc càng tăng, các giác quan của Triệu Bảo Châu như được khuếch đại đến vô hạn, căng thẳng đến mức tim đập như trống.
"Mở mắt ra."
Triệu Bảo Châu cho rằng đã kết thúc rồi, nhẹ nhõm mở mắt ra, sau đó cằm cô lập tức bị Hàn Kiến Hoằng nhéo: “Há miệng ra.”
Cô tưởng anh muốn cho tay vào nên ngoan ngoãn mở miệng.
Hàn Kiến Hoằng không thể chịu đựng được nữa, tay còn lại đỡ lấy dương vật của mình, đẩy quy đầu vào trong miệng cô.
Miệng cô rất nhỏ, chỉ mới hé mở một nửa, gậy thịt căn bản không thể cắm vào trong, bị kẹt ở ngoài hàm răng.
Hàn Kiến Hoằng có chút nóng vội, anh không quan tâm cô có thể nuốt vào hay không, liền dùng sức mà nhét vào.
Triệu Bảo Châu sửng sốt, theo bản năng nghiến răng.
Miệng của cô quá nhỏ, hơn nữa cô còn bài xích không chịu hợp tác khiến việc xâm nhập càng trở nên khó khăn hơn.
Hàn Kiến Hoằng cầm gậy thịt của mình chà sát quy đầu quanh miệng cô.
Hành động và tư thế này tục tĩu đến mức Triệu Bảo Châu quên mất phản ứng lại, chỉ cảm thấy toàn thân nóng bừng.
Quy đầu quá lớn khiến cô có chút khó chịu, da miệng nhanh chóng khô khốc bắt đầu đau rát.
Hô hấp cô cũng trở nên khó khăn hơn.
Triệu Bảo Châu muốn thở ra, vì vậy cô theo bản năng há miệng, anh thấy thế giây tiếp theo liền nhân cơ hội cầm gậy thịt chen vào khiến Triệu Bảo Châu buộc phải há to miệng hết mức có thể, ngậm toàn bộ đầu quy đầu vào trong miệng của cô.
Hàn Kiến Hoằng hiểu cô sẽ không biết làm nên anh luồn đầu ngón tay vào trong những lọn tóc của cô, giữ lấy gáy cô từ phía sau áp sát vào anh, để cả dương vật áp lên má cô.
"Thè lưỡi ra liếm cẩn thận."
Triệu Bảo Châu choáng váng, cô không bao giờ nghĩ rằng có một ngày cô sẽ nhìn thấy dương vật của anh chồng, hơn nữa anh còn ra lệnh cho cô liếm nó.
Cái thứ đồ này… liếm thế nào được?
Hàn Kiến Hà trước đây chỉ bảo cô dùng tay xoa mà cô đã cảm thấy xấu hổ vô cùng rồi, do dự mấy tháng mới đồng ý.
“Em…” Cô hé cái miệng nhỏ nhắn, môi chạm lên mạch máu trên cây gậy thịt, hơi nóng không ngừng truyền tới làn da.
Triệu Bảo Châu vô cùng xấu hổ.
Thật ra cô không thích dương vật của đàn ông, bởi vì cái đó của Hàn Kiến Hà có mùi, trước đây cô sờ giúp anh ấy đã cảm thấy rất khó chịu rồi, nhưng Hàn Kiến Hà lại không biết chán bao giờ.
Nhưng gậy thịt của Hàn Kiến Hoằng lại không có mùi vị gì, rõ ràng là đen như vậy.
Kỳ lạ thật.
Hàn Kiến Hoằng cúi đầu nhìn cô, tâm tình hơi thay đổi, giọng nói càng trầm hơn: “Em tự làm hay để tôi giúp em?”
Toàn thân Triệu Bảo Châu lúc này đã bị hai chân anh kẹp chặt, đầu cũng bị bàn tay to lớn của anh giữ lấy, khiến cô không thể vùng vẫy.
Bây giờ cô quỳ trên mặt đất, cảm thấy có chút đau đớn, nghĩ đến hành động thô bạo vừa rồi của Hàn Kiến Hoằng, trong lòng cô không khỏi run lên, nếu để anh giúp, chắc chắn sẽ càng đau hơn.
"Em... em tự mình làm." Triệu Bảo Châu mỗi lần nói chỉ một câu, tim gần như nhảy ra khỏi cổ họng, cô tự thôi miên bản thân rằng đàn ông thích loại chuyện này, và chuyện này sẽ sớm kết thúc thôi.
Hàn Kiến Hà mỗi lần đều kéo dài không đến một phút, những người đàn ông khác chắc cũng như vậy.
Chỉ cần dành ra một phút này, cô có thể nhận được mười tệ để gửi về nhà mẹ và hoàn thành nghi lễ mà mẹ chồng nói.
Triệu Bảo Châu hít một hơi thật sâu, từ từ nhắm mắt lại, lè lưỡi thăm dò.
Gậy thịt của anh cứng như ngón tay, không có mùi vị gì, cũng chỉ coi như liếm trên da mà thôi.
Nhưng chẳng mấy chốc cô đã cảm nhận được sự khác biệt. Côn thịt vừa lớn vừa thô, lại không mịn màng bằng phẳng, cô có thể cảm nhận được từng đường gân nổi lên trên thân, thỉnh thoảng sẽ nảy lên một cách phấn khích khi cô liếm nó.
Triệu Bảo Châu biết mình làm như vậy là sai, nhưng lúc này trong đầu cô chỉ cần nghĩ đến chuyện khác, suy nghĩ của cô sẽ lập tức bị gián đoạn, hiện ra gậy thịt to lớn hung dữ của Hàn Kiến Hoằng.
Cô chưa có kinh nghiệm nên chỉ dùng lưỡi liếm nhẹ nhàng, chậm rãi, liếm loạn xung quanh, đủ loại cảm xúc phức tạp đan xen trong lòng, nhưng hồi lâu sau, một ý nghĩ kỳ lạ dần dần xuất hiện trong cô.
Trong lòng cô như có một ngọn lửa thiêu đốt, càng lúc càng cháy dữ dội, nơi tư mật bắt đầu nóng bừng, ngứa ngáy.
Trong đêm tối tĩnh mịch, giữa căn phòng tối tăm không ai lên tiếng, nhiệt độ càng lúc càng tăng, các giác quan của Triệu Bảo Châu như được khuếch đại đến vô hạn, căng thẳng đến mức tim đập như trống.
"Mở mắt ra."
Triệu Bảo Châu cho rằng đã kết thúc rồi, nhẹ nhõm mở mắt ra, sau đó cằm cô lập tức bị Hàn Kiến Hoằng nhéo: “Há miệng ra.”
Cô tưởng anh muốn cho tay vào nên ngoan ngoãn mở miệng.
Hàn Kiến Hoằng không thể chịu đựng được nữa, tay còn lại đỡ lấy dương vật của mình, đẩy quy đầu vào trong miệng cô.
Miệng cô rất nhỏ, chỉ mới hé mở một nửa, gậy thịt căn bản không thể cắm vào trong, bị kẹt ở ngoài hàm răng.
Hàn Kiến Hoằng có chút nóng vội, anh không quan tâm cô có thể nuốt vào hay không, liền dùng sức mà nhét vào.
Triệu Bảo Châu sửng sốt, theo bản năng nghiến răng.
Miệng của cô quá nhỏ, hơn nữa cô còn bài xích không chịu hợp tác khiến việc xâm nhập càng trở nên khó khăn hơn.
Hàn Kiến Hoằng cầm gậy thịt của mình chà sát quy đầu quanh miệng cô.
Hành động và tư thế này tục tĩu đến mức Triệu Bảo Châu quên mất phản ứng lại, chỉ cảm thấy toàn thân nóng bừng.
Quy đầu quá lớn khiến cô có chút khó chịu, da miệng nhanh chóng khô khốc bắt đầu đau rát.
Hô hấp cô cũng trở nên khó khăn hơn.
Triệu Bảo Châu muốn thở ra, vì vậy cô theo bản năng há miệng, anh thấy thế giây tiếp theo liền nhân cơ hội cầm gậy thịt chen vào khiến Triệu Bảo Châu buộc phải há to miệng hết mức có thể, ngậm toàn bộ đầu quy đầu vào trong miệng của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro