Thập Niên 70: Nuôi Dưỡng Nhãi Con Thủ Phủ

Cẩn Thận Ngô Ái...

2024-10-07 07:44:40

Hoàng hôn, mới vừa xuyên tới Đồng Ngữ đã phát hiện trong túi có tờ giấy. Trên giấy có một dòng chữ được viết bằng pinyin: Cẩn thận Ngô Ái Hoa.

Cô giấu tờ giấy đi rồi tiếp tục làm việc, còn thường vô tình cố ý mà tìm hiểu thông tin tức chỗ anh họ.

Chờ tới khi làm xong việc, cô đã biết được những chuyện xảy ra hôm nay.

Ngô Ái Hoa làm? Cô bé còn nhỏ như vậy, sao có thể mưu mô thủ đoạn tới thế?

Mặc kệ đi, cậu bé đã dặn cô phải cẩn thận, cô chỉ cần cẩn thận một chút là được.

Tan tầm về nhà, cô chạy tới chỗ bà ngoại, lấy cái vỏ chăn mình mang tới ra: “Bà ngoại, dùng cái này đi, cái này đẹp hơn.”

Vải cotton 60s, sợi vải dày lại không có một đường chỉ thừa.

Nền chăn màu xanh nhạt, bên trên còn in hình mấy con vật nhỏ như hươu sao, chó con, mèo con, mỗi một con đều nhỏ nhắn đáng yêu hệt như các con vật trong phim hoạt hình.

“Được, chờ bà, tối bà may cho cháu.”

Cơm nước xong, mợ hai với bà ngoại cùng ra tay, rất nhanh đã may xong chăn. Cái chăn mới được may ra rất đáng yêu, càng hợp với bọn nhỏ hơn.

Đồng Ngữ đã từng ước lượng kích cỡ, lần này cô chỉ mang tới một mảnh vỏ chăn không lớn cũng không nhỏ.

Thực tế, tấm vải cô mua rất lớn, nhưng cô sợ nó quá lớn không thể mang nó xuyên không cho nên mới dùng kéo cắt một phần, rộng 1m3, dài 1m8.

Cô dùng một cái túi nilon chứa mảnh vải, trong lòng thầm nghĩ với mảnh vải này đã có thể làm ra một cái chăn đơn rộng 1m45 rồi.

“Ông ngoại, cháu còn muốn loại tem giống như tem ông cho cháu lúc trước. Ông có thể mua giúp cháu một ít không?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bà ngoại đang xếp chăn trên giường gạch, Đồng Ngữ lại lấy hơn 20 đồng còn lại lúc trước ra nhờ ông ngoại mua tem giúp.

Ông ngoại thấy mới mấy ngày mà cháu trai đã lại có nhiều tiền như vậy, ngơ ra một lúc, sau đó chỉ lấy một tờ một đồng ra.

“Tem này một tem 8 xu, cháu đưa ông nhiều tiền như vậy là định mua tem về ăn thay cơm ư?”

Đồng Ngữ cười cười, trong lòng thầm nghĩ, đúng là cháu muốn mua tem về ăn thay cơm thật.

Một con tem dù không có giá trị hơn vạn thì cũng được hơn ngàn. Cô có 20 đồng, cho dù tem mua về chỉ đáng giá 1/10 con số ấy thôi cũng đủ cho cô mua nhà rồi.

“Cháu có việc cần dùng, ông cứ mua hết đi.”

“Cháu muốn mua nhiều như thế thật?”

“Đúng thế, ông có thể mua vài lần.”

“Được, ông sẽ kiếm mua giúp cháu.”

Ông lão nhận tiền sau đó bắt đầu coi chuyện này thành chuyện quan trọng nhất mình cần làm.

Ông tính ngày mai sẽ xin nghỉ tới bưu điện trên huyện một chuyến, nhìn xem có loại tem nào đẹp không, mua hết về cho cháu ông.

Chờ khi may chăn xong, chị họ đứng bên cạnh tỏ vẻ hâm mộ vô cùng. Chị họ còn xung phong nhận việc, giúp em họ ôm chăn về phòng bọn họ.

Cái chăn quá đẹp, Ngô Quốc Bình chưa từng thấy vải nào đẹp tới mức này. Vươn tay sờ lên, cảm xúc mềm mịn khiến cô bé không nhịn được cười nói:

“Vải này còn có thể may quần áo ấy chứ.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Nuôi Dưỡng Nhãi Con Thủ Phủ

Số ký tự: 0