Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Không Cần Lo Lắ...

Diệp Nịnh Manh

2024-08-05 23:55:55

Lục Hướng Dương nhướng mày, rất bất ngờ.

Anh không nghĩ tới, cô bé từ nhỏ sống ở nông thôn lại có phản ứng nhanh như vậy.

Lục Hướng Dương vẫn luôn không nói chuyện, Cố Thanh Thanh nóng nảy:

“Em nói thật, em nhất định sẽ không quấn lấy anh, đại đội trưởng của chúng ta rất tốt, trong thôn không có nhiều chuyện như vậy, anh… Anh đừng đuổi em đi có được không? Em chỉ có một mình, rời khỏi bảo vệ của anh, em… Có lẽ em sẽ chết.”

Lục Hướng Dương thở dài, đã đưa cô về, lúc này vứt bỏ cô thì thật sự không được tốt lắm.

Thôi, anh cũng không vĩnh viễn ở trong thôn, cùng lắm là đợi đến khi bắt đầu thi đại học mà thôi, đến lúc đó anh chắc chắn sẽ trở về thành phố, đến lúc đó đưa cô đi học, cô cũng có thể hất đám người Lý gia dây dưa.

Giọng nói của Lục Hướng Dương vẫn rất lạnh lẽo, nhưng những lời nói ra vẫn khiến Cố Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm.

“Sau này ngoan ngoãn nghe lời, sẽ không thiếu miếng ăn của em.”

Sau khi nói xong, anh xoay người rời đi.

Đôi mắt Cố Thanh Thanh sáng lên, đây là muốn thu nhận cô sao?

Cô chạy theo sau, Lục Hướng Dương cao chân dài, đi đường rất nhanh, chân cô ngắn nhỏ, phải chạy chậm mới có thể đuổi kịp.

“Em nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời, tuyệt đối không chọc phiền phức cho anh.”

Trở lại khu thanh niên trí thức xong, đám Lục Hướng Dương thu dọn một lát, chuẩn bị lên núi.

Trước khi đi, Lục Hướng Dương nói với Cố Thanh Thanh:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Lát nữa bọn anh lên núi, em ở nhà một mình cẩn thận một chút, trong sân này có hơn hai mươi người, không phải mỗi người đều là người tốt. Nếu đi ngủ mà nói, nhớ khóa kỹ cửa sổ.”

Cố Thanh Thanh ngoan ngoãn gật đầu.

Đợi bọn họ đều rời đi, Cố Thanh Thanh rảnh rỗi.

Đồ ăn đã ăn sạch sẽ, xoong nồi bát đũa đã rửa sạch, Thạch Lỗi và Hứa Quốc Bưu rửa.

Trong sân có không ít người nói chuyện, còn có mùi thức ăn, có lẽ đám thanh niên trí thức đang nấu ăn.

Cố Thanh Thanh không quen biết những người đó, cũng không chuẩn bị đi ra ngoài, khóa trái cửa sổ lại ở trong phòng nghỉ ngơi.

Đợi người bên ngoài lục tục đi làm việc, không còn âm thanh gì, Cố Thanh Thanh mới mang quần áo mới mua đi ra ngoài giặt, sau khi trở về thì khóa trái cửa tiến vào không gian.

Đây là lần đầu tiên cô tiến vào không gian của hệ thống trong nhiều ngày qua như vậy, lúc trước là ở bệnh viện hay là bên cạnh Lục Hướng Dương, cô cẩn thận nên không tiến vào, sợ bị người ta phát hiện.

Hiện giờ trong phòng chỉ có mình cô, cửa sổ cũng đã đóng kín, cuối cùng cũng tìm được cơ hội.

Nhìn không gian trụi lủi trước mắt, trong lòng Cố Thanh Thanh kích động không nói nên lời.

Tuy hiện giờ không có thứ gì, nhưng cô phải khai phá!

Nhưng mà chuyện cô cảm thấy có hứng thú nhất là cửa hàng đồ hộp kia, cô nhanh chóng tiến vào ngôi nhà hai tầng xem xét tình hình.

Giọng nói của hệ thống vang lên:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Chào ký chủ! Hoan nghênh tiến vào, cảm thấy không gian này thế nào? Có phải tràn ngập hi vọng đối với tương lai hay không? Tôi nói cho cô biết! Bùn đất ở vùng không gian này đều là thứ tốt, phía dưới tầng đất còn có nguyên tố dinh dưỡng đặc biệt, đồ trồng ra rất nhanh là có thể chín, cô sắp phát tài rồi!”

“Có vui không?”

Cố Thanh Thanh: “…”

Không muốn để ý tới hệ thống, Cố Thanh Thanh nghiên cứu cửa hàng cơm hộp này.

Phát hiện thao tác còn rất đơn giản.

Ký chủ không nói lời nào hệ thống cũng không tức giận, thấy cô có hứng thú, lập tức cười hì hì giải thích.

Nó thích ký chủ thích làm việc, chỉ cần nguyện ý làm việc kiếm tiền, nó có thể thành người tính tình đáng yêu, dỗ ký chủ nhà nó vui vẻ!

“Thao tác này rất đơn giản, hơn nữa hiện giờ chỉ là sơ cấp, tài nghệ nấu nướng của ký chủ tốt như vậy, sau này làm nhiều đồ ăn bán, vật phẩm của cô càng phong phú, hương vị càng ngon, đánh giá của hệ thống càng cao. Dựa theo tổng điểm, tương lai còn thăng cấp cho cô, sau khi thăng cấp giá bán đồ cũng càng cao hơn!”

Cố Thanh Thanh ngây ngốc: “Cùng một loại vật phẩm, giá càng cao hơn ư? Vậy khách hàng ban đầu không có ý kiến gì à?”

Hệ thống giải thích:

“Có chút ý kiến cũng không sao, quy tắc này rất bình thường ở chỗ chúng tôi, cho dù bọn họ có một câu oán giận cũng phải tiếp nhận.”

“Hơn nữa số lượng dân cư ở chỗ chúng tôi không như cô tưởng tượng, quả thực nhiều thái quá. Khoa học kỹ thuật phát triển, giao thông thuận lợi, giao thông giữa tinh cầu đều thuận tiện, cho nên dân cư rất đông, luôn có người giàu và người nghèo. Sau khi thăng cấp sẽ tìm người phù hợp với cô, cho nên cô căn bản không cần lo lắng đồ cô làm không bán được. Giá tăng lên cũng không sao, đương nhiên tiền đề là đồ cô làm đủ ngon.”

Cố Thanh Thanh hiểu rõ.

Không cần lo lắng không bán được.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Số ký tự: 0