Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão
Liên Quan Gì Tớ...
Diệp Nịnh Manh
2024-08-05 23:55:55
Thanh niên trí thức nữ khác bên cạnh lớn tuổi hơn chút, tới sớm hơn, đã tới sắp được bốn năm, tên Dương Xuân Hồng.
Cô ta nhìn bóng dáng đi cùng Lục Hướng Dương, đôi mắt lạnh nhạt, nghe Trịnh Giai Giai nói cô ta chỉ cười nói:
“Cô gái nhỏ kia quá đáng thương, thanh niên trí thức Lục tốt bụng cứu cô ta. Cô ta quá kém, có lẽ không có khả năng với thanh niên trí thức Lục.”
Trịnh Giai Giai lập tức nói: “Chắc chắn không có khả năng, cô ta không xứng với anh Lục.”
Dương Xuân Hồng nói:
“Chuyện đó thì chưa chắc, ít nhất hiện giờ trên danh nghĩa cô ta đã gả cho thanh niên trí thức Lục, điều kiện của thanh niên trí thức Lục tốt, nâng niu cô ta, cô xem lúc này mới bao lâu? Thay đổi nhiều như thế, lại thêm một thời gian nữa, nói không chừng trở nên càng ngày càng đẹp, đến lúc đó có khả năng thanh niên trí thức Lục sẽ đồng ý.”
“Không có khả năng!” Trịnh Giai Giai tức giận.
Những người này nói gì Cố Thanh Thanh không biết, đợi đám bọn họ trở lại khu của thanh niên trí thức, một thanh niên trí thức nữ đang rửa rau bên giếng nhìn thấy Cố Thanh Thanh, lập tức nói:
“Cố Thanh Thanh, cũng may cô không ở nhà, hai ngày này cô cẩn thận một chút, người của Lý gia tới tìm cô, rất hùng hổ, nói muốn đánh cô một trận.”
Cố Thanh Thanh sửng sốt, nhướng mày: “Có bao nhiêu người tới?”
“Mấy người, phần lớn đều là nữ, còn có hai thiếu niên, có lẽ là đám anh em của cô. Tôi biết Lý Hồng Mai, cô ta và mẹ cô ta đều ở trong đó, nói cô đánh chị họ, làm bẩn quần áo của cô ta, còn dụ dỗ anh rể tương lai, muốn giáo huấn cô một trận.”
Thanh niên trí thức nữ này tên là Tống Manh, năm nay mới mười sáu tuổi, bởi vì còn ít tuổi cho nên không làm được nhiều việc nặng.
Việc tu sửa đập chứa nước lần này lúc trước cô ấy cũng đi, nhưng cuối cùng không thể sánh bằng đàn ông và những thanh niên trí thức nữ trưởng thành, cho nên đại đội trưởng bảo cô ấy nghỉ hôm nay, vừa vặn gặp Lý Hồng Mai dẫn theo mẹ cô ta tới báo thù.
“Hai ngày này cô cẩn thận một chút, tôi nhìn dáng vẻ của bọn họ là không từ bỏ ý đồ. Sau khi tới đây không tìm được cô, mắng trong sân một lúc lâu, lúc này mới rời đi, còn nói sẽ tìm cô.”
Cố Thanh Thanh lập tức cười tươi.
Cô còn chưa kịp nói chuyện, bên kia Trịnh Giai Giai cuối cùng cũng tìm được cơ hội, nghe thấy những lời này cô ta lập tức nổi giận đùng đùng chạy tới:
“Lý Thanh Thanh, vậy mà cô đi quyến rũ anh rể tương lai? Cô còn biết xấu hổ hay không?”
Cố Thanh Thanh sửng sốt, quay đầu: “Cô là ai?”
Trịnh Giai Giai cũng sửng sốt, không nghĩ tới Cố Thanh Thanh sẽ có phản ứng này, tức giận nói:
“Tôi là Trịnh Giai Giai, cũng là thanh niên trí thức ở đây. Chỉ là nhìn không vừa mắt, cô hại anh Lục thảm như vậy, vậy mà còn không biết xấu hổ đi dụ dỗ anh rể, cô…”
“Liên quan gì tới cô?” Cố Thanh Thanh mở miệng tương đối không khách sáo.
“Chính cô không biết xấu hổ…”
“Cô mới không biết xấu hổ, cô chẳng những không biết xấu hổ, đầu óc còn có vấn đề, nghe gió chính là bão, người ta nói gì thì tin thế đó. Cô xen vào việc của người khác còn không mang theo đầu óc, cô rảnh rỗi như vậy nên quản bản thân cô thì hơn!”
“Lục Hướng Dương mới đến nửa tháng hơn nửa thời gian luôn ở bệnh viện chăm sóc tôi, anh ấy trở về vẫn luôn làm việc, bình thường căn bản không tiếp xúc với con gái, không thân với cô đúng không! Người khác đều gọi thanh niên trí thức Lục, cô vừa mở miệng là anh Lục, không biết xấu hổ!”
Cố Thanh Thanh biết người trước mắt này, lượn lờ bên cạnh Lục Hướng Dương rất nhiều lần, lần nào cũng trắng trợn táo bạo nói xấu cô, cô ta nghĩ cô không biết ư?
“Cô…” Dù sao Trịnh Giai Giai cũng là con gái, đột nhiên bị nói trúng tâm tư cô ta vô cùng xấu hổ.
Cô ta thật sự thích Lục Hướng Dương, Lục Hướng Dương trông đẹp trai, điều kiện trong nhà cũng tốt, anh mới tới khu thanh niên trí thức cô ta đã coi trọng anh.
Nhưng mà còn chưa kịp làm gì, Lục Hướng Dương đã đến thành phố chăm sóc Cố Thanh Thanh, lúc ấy cô ta tức điên lên.
Hiện giờ Lục Hướng Dương trở về, dẫn theo Cố Thanh Thanh về nhà, mấy ngày nay Cố Thanh Thanh đi theo Lục Hướng Dương cùng ăn mặc cô ta đều thấy rõ.
Lục Hướng Dương còn không cho cô ra ruộng làm việc, cứ nuôi không cô như vậy, chuyện này càng khiến Trịnh Giai Giai hâm mộ.
Ra ruộng làm việc quá vất vả, cô ta sắp không chịu đựng nổi.
Nếu gả cho Lục Hướng Dương, vậy cô ta cũng không cần ra ruộng làm việc, còn mỗi ngày đều được ăn thịt.
Nhưng chuyện này đều là tâm tư của mình, thời gian quá vội vàng, Trịnh Giai Giai còn chưa kịp nói tâm ý của mình với Lục Hướng Dương.
Cô ta nhìn bóng dáng đi cùng Lục Hướng Dương, đôi mắt lạnh nhạt, nghe Trịnh Giai Giai nói cô ta chỉ cười nói:
“Cô gái nhỏ kia quá đáng thương, thanh niên trí thức Lục tốt bụng cứu cô ta. Cô ta quá kém, có lẽ không có khả năng với thanh niên trí thức Lục.”
Trịnh Giai Giai lập tức nói: “Chắc chắn không có khả năng, cô ta không xứng với anh Lục.”
Dương Xuân Hồng nói:
“Chuyện đó thì chưa chắc, ít nhất hiện giờ trên danh nghĩa cô ta đã gả cho thanh niên trí thức Lục, điều kiện của thanh niên trí thức Lục tốt, nâng niu cô ta, cô xem lúc này mới bao lâu? Thay đổi nhiều như thế, lại thêm một thời gian nữa, nói không chừng trở nên càng ngày càng đẹp, đến lúc đó có khả năng thanh niên trí thức Lục sẽ đồng ý.”
“Không có khả năng!” Trịnh Giai Giai tức giận.
Những người này nói gì Cố Thanh Thanh không biết, đợi đám bọn họ trở lại khu của thanh niên trí thức, một thanh niên trí thức nữ đang rửa rau bên giếng nhìn thấy Cố Thanh Thanh, lập tức nói:
“Cố Thanh Thanh, cũng may cô không ở nhà, hai ngày này cô cẩn thận một chút, người của Lý gia tới tìm cô, rất hùng hổ, nói muốn đánh cô một trận.”
Cố Thanh Thanh sửng sốt, nhướng mày: “Có bao nhiêu người tới?”
“Mấy người, phần lớn đều là nữ, còn có hai thiếu niên, có lẽ là đám anh em của cô. Tôi biết Lý Hồng Mai, cô ta và mẹ cô ta đều ở trong đó, nói cô đánh chị họ, làm bẩn quần áo của cô ta, còn dụ dỗ anh rể tương lai, muốn giáo huấn cô một trận.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thanh niên trí thức nữ này tên là Tống Manh, năm nay mới mười sáu tuổi, bởi vì còn ít tuổi cho nên không làm được nhiều việc nặng.
Việc tu sửa đập chứa nước lần này lúc trước cô ấy cũng đi, nhưng cuối cùng không thể sánh bằng đàn ông và những thanh niên trí thức nữ trưởng thành, cho nên đại đội trưởng bảo cô ấy nghỉ hôm nay, vừa vặn gặp Lý Hồng Mai dẫn theo mẹ cô ta tới báo thù.
“Hai ngày này cô cẩn thận một chút, tôi nhìn dáng vẻ của bọn họ là không từ bỏ ý đồ. Sau khi tới đây không tìm được cô, mắng trong sân một lúc lâu, lúc này mới rời đi, còn nói sẽ tìm cô.”
Cố Thanh Thanh lập tức cười tươi.
Cô còn chưa kịp nói chuyện, bên kia Trịnh Giai Giai cuối cùng cũng tìm được cơ hội, nghe thấy những lời này cô ta lập tức nổi giận đùng đùng chạy tới:
“Lý Thanh Thanh, vậy mà cô đi quyến rũ anh rể tương lai? Cô còn biết xấu hổ hay không?”
Cố Thanh Thanh sửng sốt, quay đầu: “Cô là ai?”
Trịnh Giai Giai cũng sửng sốt, không nghĩ tới Cố Thanh Thanh sẽ có phản ứng này, tức giận nói:
“Tôi là Trịnh Giai Giai, cũng là thanh niên trí thức ở đây. Chỉ là nhìn không vừa mắt, cô hại anh Lục thảm như vậy, vậy mà còn không biết xấu hổ đi dụ dỗ anh rể, cô…”
“Liên quan gì tới cô?” Cố Thanh Thanh mở miệng tương đối không khách sáo.
“Chính cô không biết xấu hổ…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cô mới không biết xấu hổ, cô chẳng những không biết xấu hổ, đầu óc còn có vấn đề, nghe gió chính là bão, người ta nói gì thì tin thế đó. Cô xen vào việc của người khác còn không mang theo đầu óc, cô rảnh rỗi như vậy nên quản bản thân cô thì hơn!”
“Lục Hướng Dương mới đến nửa tháng hơn nửa thời gian luôn ở bệnh viện chăm sóc tôi, anh ấy trở về vẫn luôn làm việc, bình thường căn bản không tiếp xúc với con gái, không thân với cô đúng không! Người khác đều gọi thanh niên trí thức Lục, cô vừa mở miệng là anh Lục, không biết xấu hổ!”
Cố Thanh Thanh biết người trước mắt này, lượn lờ bên cạnh Lục Hướng Dương rất nhiều lần, lần nào cũng trắng trợn táo bạo nói xấu cô, cô ta nghĩ cô không biết ư?
“Cô…” Dù sao Trịnh Giai Giai cũng là con gái, đột nhiên bị nói trúng tâm tư cô ta vô cùng xấu hổ.
Cô ta thật sự thích Lục Hướng Dương, Lục Hướng Dương trông đẹp trai, điều kiện trong nhà cũng tốt, anh mới tới khu thanh niên trí thức cô ta đã coi trọng anh.
Nhưng mà còn chưa kịp làm gì, Lục Hướng Dương đã đến thành phố chăm sóc Cố Thanh Thanh, lúc ấy cô ta tức điên lên.
Hiện giờ Lục Hướng Dương trở về, dẫn theo Cố Thanh Thanh về nhà, mấy ngày nay Cố Thanh Thanh đi theo Lục Hướng Dương cùng ăn mặc cô ta đều thấy rõ.
Lục Hướng Dương còn không cho cô ra ruộng làm việc, cứ nuôi không cô như vậy, chuyện này càng khiến Trịnh Giai Giai hâm mộ.
Ra ruộng làm việc quá vất vả, cô ta sắp không chịu đựng nổi.
Nếu gả cho Lục Hướng Dương, vậy cô ta cũng không cần ra ruộng làm việc, còn mỗi ngày đều được ăn thịt.
Nhưng chuyện này đều là tâm tư của mình, thời gian quá vội vàng, Trịnh Giai Giai còn chưa kịp nói tâm ý của mình với Lục Hướng Dương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro