Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Xem Bà Đây Thu...

Diệp Nịnh Manh

2024-08-05 23:55:55

Sau khi kịp phản ứng bà Lý tức giận chửi ầm lên:

“Hồ nháo! Lão lục đâu? Mau đi gọi chú sáu cháu tới đây, gọi hết cả người trong nhà tới nữa.”

“Trương Lan Hoa, con hồ ly này, mày dám bán cháu gái của Lý gia tao, xem bà đây thu thập mày thế nào!”

Bà Lý nổi trận lôi đình chạy tới sân sau, Trương Lan Hoa đang nấu cơm heo, nghe thấy tiếng rống giận của bà Lý thì hoảng sợ.

Bà ta còn chưa kịp phản ứng, ngón tay khô gầy của bà Lý đã vươn tới, nắm lấy tóc bà ta kéo ra ngoài.

“Đồ điếm táng tận lương tâm này, mày dám bán cháu gái của Lý gia tao, mày nghĩ mày là ai? Sao mày không bán đứa con riêng kia của mày? Hôm nay bà đây phải cho mày thấy rõ, khiến mày biết rốt cuộc cái nhà này do ai làm chủ?”

Bốp bốp bốp!

Bà Lý nắm lấy tóc của Trương Lan Hoa, điên cuồng tát Trương Lan Hoa.

Mấy năm nay bà cụ luôn làm việc, đừng nhìn cơ thể có vẻ gầy, nhưng sức lực không nhỏ, tát hai cái đã tát Trương Lan Hoa đầu váng mắt hoa mắt nổ đom đóm, căn bản không kịp phản ứng.

Tiếng tát bốp bốp bốp truyền đến, mặt Trương Lan Hoa nhanh chóng sưng lên thành đầu heo, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.

“A a a mẹ… Đừng đánh, mẹ… Con của con…”

Lý Hồng Châu thấy mọi chuyện không đúng, chạy tới sân sau thấy mẹ cô ta ngồi quỳ trên đất, mặt đã sưng to không nhận ra, mà bà Lý còn đang không ngừng tát.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lý Hồng Châu sợ tới mức nhanh chóng tiến lên ngăn cản.

“Bà nội, bà đừng đánh, mẹ cháu còn đang mang thai em trai, bà làm như vậy sẽ khiến em trai bị thương.”

Trương Lan Hoa đã mang thai năm tháng, nhưng chuyện này không uy hiếp được bà Lý.

Bà ta có nhiều cháu trai cháu gái như vậy, căn bản không để bụng đứa bé trong bụng Trương Lan Hoa.

“Cút ngay, đứa con riêng như mày chạy tới nhà tao ăn không uống không thì thôi, hiện giờ vậy mà mẹ mày còn dám bán cháu gái Lý gia tao. Con gái trong nhà chưa có một người lập gia đình, mày bán một đứa như vậy, mày nói xem mấy đứa còn lại kết hôn kiểu gì?”

“Đồ táng tận lương tâm, đồ điếm tâm địa ác độc, hôm nay bà đây phải dạy dỗ mày một trận!”

Bà Lý giơ chân đá Lý Hồng Châu ra, tiếp tục đánh Trương Lan Hoa.

Vợ lão tam ở bên cạnh đã bị dọa đến choáng váng, có lẽ bà ta không nghĩ tới bà Lý sẽ vì một đứa cháu gái không được sủng ái bị bán đi như Lý Thanh Thanh mà nổi giận như vậy.

Tiếng kêu của Trương Lan Hoa quá thảm thiết, có hàng xóm nghe thấy tiếng kêu la đến xem tình hình, kéo cũng không kéo ra được, cuối cùng có người đi gọi mấy người đàn ông của Lý gia.

Đợi khi người của Lý gia trở về, Trương Lan Hoa đã bị bà Lý đánh cho bầm dập.

Xụi lơ trên mặt đất, mái tóc hỗn loạn, mặt sưng phù giống như đầu heo, đã không thấy rõ được ngũ quan, quần áo trên người cũng rách nát, cả người chật vật tới cực hạn.

Bà Lý đánh người đúng là quá tàn nhẫn, mới đầu là kéo tóc tát mặt, sau đó là cầm cành cây khô đánh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Quần áo trên người Trương Lan Hoa bị rách, chính là do mấy cành cây này quất rách.

Lão lục Lý gia trở về thấy thế, kêu một tiếng lao tới: “Lan Hoa, Lan Hoa em thế nào rồi?”

Lão lục Lý gia ôm Trương Lan Hoa vào trong lòng, gương mặt của Trương Lan Hoa đã thảm đến mức không nỡ nhìn.

“Mẹ, sao mẹ ra tay tàn nhẫn như vậy? Lan Hoa còn đang mang thai con của con đấy!”

Bà Lý không bị dọa sợ, mà tát lão lục một cái, quát: “Con còn dám trách mẹ? Mẹ là mẹ con, cái loại bất hiếu này, vậy mà dám trách bà đây.”

Lão lục vô cùng tức giận, nhưng không nói chuyện.

Bà Lý thấy ông ta có vẻ mặt không phục, tức tới mức tát ông ta thêm cái nữa:

“Con còn không phục đúng không? Tiện nhân này bán cháu gái Lý gia, loại phụ nữ ác độc này, vậy mà con còn bảo vệ, nó rót canh mê hồn gì cho con thế hả?”

Lúc này lão lục mới hiểu rõ vì sao mẹ ông ta tức ông ta chuyện bán Lý Thanh Thanh, càng cảm thấy không phục.

“Mẹ, con nhóc chết tiệt kia sắp chết, đương nhiên là con phải bán nó đi. Nếu mà nó chết, không phải là phí công nuôi dưỡng nó nhiều năm như vậy ư a a a…”

Bà Lý véo lỗ tai của lão lục, kéo dài lỗ tai của ông ta ra, lão lục liên tục kêu thảm thiết.

“Tên ngu ngốc này, đã là lúc này con còn dám nói chuyện thay nó. Bán cháu gái Lý gia chúng ta dứt khoát như vậy, vậy sao nó không bán đứa con riêng của nó đi?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Số ký tự: 0