[Thập Niên 70] Pháo Hôi Tiểu Góa Phụ
Chương 2:
2024-08-19 00:14:48
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mà cô vừa khéo là vợ Hứa Thành, chị dâu pháo hôi của nam chính, nguyên chủ chỉ xuất hiện ở phần đầu quyển sách này, khiến trong lòng Khương Niệm khó chịu hồi lâu, không chỉ vì nguyên chủ cũng gọi là Khương Niệm trùng tên trùng họ với cô, mà vì cảnh ngộ của cô ấy khiến Khương Niệm đau lòng.
Tác giả vì để nam nữ chính gặp nhau, cố gắng viết Hứa Thành chết.
Sau khi Hứa Thành mất trong nhà chỉ còn lại một mình nguyên chủ, Lý Ngưu và Lưu Phú cùng thôn là côn đồ lưu manh trong thôn, bọn họ thấy nguyên chủ xinh đẹp mọng nước, thì nổi lên suy nghĩ bậy bạ, hai người thương lượng buổi tối leo tường vào chà đạp nguyên chủ, bọn họ nghĩ rằng bây giờ nguyên chủ là góa phụ không có ai nương tựa, thì bị bọn họ chà đạp cũng không dám nói.
Chỉ là bọn họ không ngờ nguyên chủ là người can trường, vì không bị chà đạp, cắn răng đâm vào tường chết.
Hiện giờ cô chiếm giữ thân thể nguyên chủ, ký ức thuộc về nguyên chủ không ngừng cuồn cuộn chảy vào trong đầu, trán bị thương và ký ức mãnh liệt tràn vào khiến Khương Niệm chợt không chịu đựng được, đầu óc đau đớn đến mơ màng, mơ mơ màng màng nghe thấy Lý Ngưu và Lưu Phú trèo ra ngoài tường kêu to, nghe giọng giống như là bị người ta đánh.
“Lục, anh hai Lục? Sao anh trở về ?!”
“Chẳng phải anh ở... Ôi đau... Ở, ở bộ đội sao?”
Khương Niệm nghe thấy tên anh hai Lục bối rối một chút mới phản ứng được, anh chính là nam chính Lục Duật trong quyển sách này.
Nam chính và Hứa Thành cùng nhau rời nhà đi làm lính từ lâu, sau này Hứa Thành gặp chuyện không may dẫn đến nửa người dưới bị liệt, được ba đón về nhà chăm sóc, ba Hứa Thành nhờ người mai mối cho, muốn tìm một con dâu có thể chăm sóc tốt cho con của ông ấy.
Nhà nguyên chủ nghèo, ba Khương chân què, không làm được việc nặng, thân thể mẹ Khương lại không tốt, em trai hết ăn lại nằm, cho nên sinh hoạt trong nhà đều đè lên người nguyên chủ, mãi co đến khi em trai Khương Quốc muốn cưới vợ, Khương gia không có tiền, đúng lúc mẹ Khương nghe thấy Hứa gia cưới vợ cho đứa con cả bị liệt, bà ấy tính toán, tìm đến nam chính, mặt dày đòi ba trăm tiền sính lễ rồi gả nguyên chủ qua.
Hứa Thành bại liệt từ eo, về năng lực trên phương diện kia cũng mất, hơn nữa trời vừa tối anh ấy lại la đau eo, sợ ồn ào đến nguyên chủ, bèn đưa cô sang nhà nam chính ngủ, nam chính luôn ở quân đội, gian nhà cũng để trống, có lẽ hai năm trước sau khi ba Hứa Thành mất, nam chính trở về từ quân đội, anh và nguyên chủ lo liệu hậu sự của ông cụ xong, lúc nam chính đi nói một câu với nguyên chủ: Chị dâu, chị vất vả cho cái nhà này rồi.
Đó là lần đầu tiên nguyên chủ gặp nam chính, cũng là lần cuối cùng.
Dựa theo cốt truyện, nam chính sau năm ngày nguyên chủ mất mới vội vã trở về, sao tối nay lại trở về?
Chẳng lẽ vì cô xuyên sách dẫn đến cốt truyện thay đổi?
Mà cô vừa khéo là vợ Hứa Thành, chị dâu pháo hôi của nam chính, nguyên chủ chỉ xuất hiện ở phần đầu quyển sách này, khiến trong lòng Khương Niệm khó chịu hồi lâu, không chỉ vì nguyên chủ cũng gọi là Khương Niệm trùng tên trùng họ với cô, mà vì cảnh ngộ của cô ấy khiến Khương Niệm đau lòng.
Tác giả vì để nam nữ chính gặp nhau, cố gắng viết Hứa Thành chết.
Sau khi Hứa Thành mất trong nhà chỉ còn lại một mình nguyên chủ, Lý Ngưu và Lưu Phú cùng thôn là côn đồ lưu manh trong thôn, bọn họ thấy nguyên chủ xinh đẹp mọng nước, thì nổi lên suy nghĩ bậy bạ, hai người thương lượng buổi tối leo tường vào chà đạp nguyên chủ, bọn họ nghĩ rằng bây giờ nguyên chủ là góa phụ không có ai nương tựa, thì bị bọn họ chà đạp cũng không dám nói.
Chỉ là bọn họ không ngờ nguyên chủ là người can trường, vì không bị chà đạp, cắn răng đâm vào tường chết.
Hiện giờ cô chiếm giữ thân thể nguyên chủ, ký ức thuộc về nguyên chủ không ngừng cuồn cuộn chảy vào trong đầu, trán bị thương và ký ức mãnh liệt tràn vào khiến Khương Niệm chợt không chịu đựng được, đầu óc đau đớn đến mơ màng, mơ mơ màng màng nghe thấy Lý Ngưu và Lưu Phú trèo ra ngoài tường kêu to, nghe giọng giống như là bị người ta đánh.
“Lục, anh hai Lục? Sao anh trở về ?!”
“Chẳng phải anh ở... Ôi đau... Ở, ở bộ đội sao?”
Khương Niệm nghe thấy tên anh hai Lục bối rối một chút mới phản ứng được, anh chính là nam chính Lục Duật trong quyển sách này.
Nam chính và Hứa Thành cùng nhau rời nhà đi làm lính từ lâu, sau này Hứa Thành gặp chuyện không may dẫn đến nửa người dưới bị liệt, được ba đón về nhà chăm sóc, ba Hứa Thành nhờ người mai mối cho, muốn tìm một con dâu có thể chăm sóc tốt cho con của ông ấy.
Nhà nguyên chủ nghèo, ba Khương chân què, không làm được việc nặng, thân thể mẹ Khương lại không tốt, em trai hết ăn lại nằm, cho nên sinh hoạt trong nhà đều đè lên người nguyên chủ, mãi co đến khi em trai Khương Quốc muốn cưới vợ, Khương gia không có tiền, đúng lúc mẹ Khương nghe thấy Hứa gia cưới vợ cho đứa con cả bị liệt, bà ấy tính toán, tìm đến nam chính, mặt dày đòi ba trăm tiền sính lễ rồi gả nguyên chủ qua.
Hứa Thành bại liệt từ eo, về năng lực trên phương diện kia cũng mất, hơn nữa trời vừa tối anh ấy lại la đau eo, sợ ồn ào đến nguyên chủ, bèn đưa cô sang nhà nam chính ngủ, nam chính luôn ở quân đội, gian nhà cũng để trống, có lẽ hai năm trước sau khi ba Hứa Thành mất, nam chính trở về từ quân đội, anh và nguyên chủ lo liệu hậu sự của ông cụ xong, lúc nam chính đi nói một câu với nguyên chủ: Chị dâu, chị vất vả cho cái nhà này rồi.
Đó là lần đầu tiên nguyên chủ gặp nam chính, cũng là lần cuối cùng.
Dựa theo cốt truyện, nam chính sau năm ngày nguyên chủ mất mới vội vã trở về, sao tối nay lại trở về?
Chẳng lẽ vì cô xuyên sách dẫn đến cốt truyện thay đổi?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro