[Thập Niên 70] Pháo Hôi Tiểu Góa Phụ

Tránh Hiểu Lầm...

2024-08-19 00:14:48

Tống Chí Vỹ véo một cái lên eo Phùng Mai, trừng cô ấy: “Em dở hơi à, chồng người ta vừa mới chết, em đã vội vã làm mai cho người ta. Cẩn thận thằng nhóc Lục Duật kia không tha cho em.”

Ăn cơm chiều xong, Lục Duật lại nấu một nồi nước ấm, pha nước tắm rửa cho Khương Niệm xong lập tức đi ra ngoài.

Cả ngày hôm qua đều đi đường, còn ngủ một đêm trên xe lửa, lúc xuống xe lửa đều là người người chen chúc, khắp người đều là mồ hôi dinh dính khó chịu. Khương Niệm tắm rửa thật sạch sẽ, cả người sảng khoái ra bao nhiêu.

Cô sờ tóc, quyết định, dù ngày mai miệng vết thương có đau tới mấy cũng phải gội đầu.

Nếu không thì quả không chịu nổi.

Sau khi tắm rửa xong, Lục Duật lại đổ bỏ nước tắm rồi cho Khương Niệm như thường lệ.

Buổi tối vẫn nóng bức, đóng cửa chính lại nhưng cửa sổ mở rộng ra. Khương Niệm nằm ở trên giường lấy tay làm quạt, quạt gió trước mặt, bên tai vang lên âm thanh ong ong của muỗi, không chú ý là bị đốt một cái lên cánh tay.

Trong phòng thỉnh thoảng lại vang lên tiếng vỗ muỗi.

Khương Niệm gãi gãi chỗ bị muỗi đốt, vùi đầu buộc bản thân ngủ. Tối hôm qua ngồi xe cả đêm ngủ không ngon, không qua bao lâu mệt mỏi quá nên ngủ thiếp đi. Ngủ đến nửa đêm lại nghe thấy bên ngoài truyền đến âm thanh tiếng nước chảy xôn xao.

Khương Niệm cho rằng bản thân mình lại ngủ mơ, mơ mơ màng màng ngồi dậy. Vừa muốn quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, chợt nhớ tới chuyện đêm Lục Duật tắm rẳ trước đây, cô bị dọa nằm bẹp xuống giường.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nguy hiểm thật.

Vừa rồi thiếu chút nữa lại rình coi người khác tắm rửa.

Một lát sau ngoài sân yên tĩnh lại, theo đó có tiếng bước chân đi tới nhà ở phía Nam. Cho đến khi tiếng đóng cửa vang lên, Khương Niệm mới dám thở ra, cô nhắm mắt lại, mơ mơ màng màng lại thiếp đi.

Tờ mờ sáng ngày hôm sau, âm thanh tiếng kèn vang dội phá tan yên tĩnh buổi sớm.

Khương Niệm nhíu mày, ngồi dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, đã thấy Lục Duật ăn mặc quân phục, mở cổng đi ra ngoài.

Cô bị muỗi đốt cả đêm, cổ và cánh tay có mấy nốt đỏ to nhỏ khác nhau, dứt khoát không ngủ nữa, rời giường đi ra sân múc nước rửa mặt. Lúc tính toán muốn tới nhà bếp nấu ăn thì thấy trên bàn còn bày bữa sáng nóng hổi. Một đĩa cà tím xào, nửa bát dưa muối tối qua chị dâu Phùng mang đến, hai cái màn thầu trắng, còn có một bát cháo.

Khương Niệm xuýt xoa.

Cô cảm thấy tác giả viết nam chính thực sự quá mức mê người quá đi!

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Pháo Hôi Tiểu Góa Phụ

Số ký tự: 0