[Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui

Chị Của Tôi Trù...

2025-01-10 22:30:02

Thực ra Tô Dụ chưa từng thấy thứ gọi là khoai lang này bao giờ, ít nhất là kiếp trước trước khi anh chết, chưa từng nghe nói có nơi nào trồng khoai lang cả.

Nhưng mà theo ký ức của nhóc Tô Dụ, hình như bây giờ nhà nào cũng sẽ coi thứ này thành lương thực mà ăn.

Khoai lang sợi nấu đến mềm nát, vị ngọt, nước canh cũng ngọt.

Phế thái tử tiền nhiệm Tô Dụ chưa từng được ăn qua, nhưng anh lại thấy khá ngon.

Nói thật, để một cô bé chín tuổi dữ dằn hầu hạ ăn cơm, Tô Dụ cũng thấy hơi lúng túng.

Nhưng… Hiện tại tay Tô Dụ không còn tí sức, thật sự không cầm đũa nổi.

Bỏ đi, dù sao anh cũng đã quyết buông xuôi rồi, không quan trọng nữa, nhưng mà canh khoai lang thực sự rất ngon.

Chương trước Tô Dụ còn cảm thấy hậu thế chả ra làm sao, bây giờ đã bị vả mặt bốp bốp.

Tô Dụ mặt không biểu cảm điên cuồng hút vào: ăn một miếng, lại ăn thêm miếng nữa, ngồm ngoàm ăn thêm một miếng lớn, ưm, ngon quá trời.

Mặt Tô Dụ không có biểu cảm gì nhưng trong lòng lại nghi hoặc: Ủa, sao lại không cho ăn nữa?

Trong bát vẫn còn lại một nửa, Tô Dĩnh đã không tiếp tục đút cho Tô Dụ nữa: “Ăn nhiều sẽ bị đau dạ dày, nghỉ một lát rồi đút cho em ăn tiếp.”

Mặc dù miệng nói vậy, nhưng trong lòng Tô Dĩnh lại nghĩ, em trai ngốc của chị ơi, tối nay em sẽ được ăn cháo gạo trắng rồi, cái đó mới thật sự tốt cho dạ dày.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tô Dụ: “?”

Được rồi.

Là một đứa vô dụng nhỏ bé không thể làm gì, đương nhiên phải ngoan ngoãn nghe lời rồi.

Nhưng thì ra ăn nhiều loại lương thực như khoai lang, sẽ gây khó chịu cho cơ thể? Nếu như đưa món này vào triều đình của kiếp trước… A phi phi phi! Đã nói là phải buông xuôi làm cá mặn mà, sao lại không tự chủ được mà bắt đầu suy nghĩ lung tung rồi! Đúng là rảnh rỗi quá mà!

Tô Dụ âm thầm nghiêm túc tự khinh bỉ chính mình.

“Nhà chú ba! Nhà chú ba! Thím ba nó ơi…”

Âm thanh của bác hai Tô truyền từ ngoài cửa gỗ cũ kỹ ngoài sân vào.

Tô Dĩnh đặt một cái bát sạch lên bát canh khoai lang còn dư lại của Tô Dụ, khóe miệng không khống chế được mà nhếch lên.

Cô ấy nhủ thầm trong lòng: tới rồi! Sắp đến giờ phân phát lương thực rồi!

Thực ra vào thời điểm này ở kiếp trước, Tô Dĩnh không mấy thích bác hai Tô.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui

Số ký tự: 0