[Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui
Chị Của Tôi Trù...
2025-01-10 22:30:02
Thực ra kiếp trước Tô Dĩnh đã từng nghi ngờ, có phải ba Tô có bệnh tim bẩm sinh hay gì đó hay không, cô ấy nhớ có đôi khi môi ba sẽ chuyển sang màu tím.
Nhưng sau này khi nghĩ tới chuyện muốn tìm ra nguyên nhân, thì xương cốt của ba Tô cũng đã hóa thành tro rồi, cái gì cũng không tra ra được.
Nhưng đúng ra thì, trong thôn đã sắp xếp từng nhà một lần lượt thức đêm thu hoạch lương thực, không thể chỉ tập trung vào một nhóm người, người nọ cũng không phải máy móc mà thức làm việc thế được.
Có điều ngoại trừ lý do bệnh lý của mình ra, nguyên nhân khiến ba Tô mệt chết, vẫn còn một nguyên nhân khác là vì bản tính con người quá thành thật, không biết từ chối, cứ khi nào có ai nói là ở nhà có việc, ba Tô đều sẽ đồng ý đổi ca với người ta ngay.
Vì điều này, Tô Dĩnh đã từng hận ba Tô.
Hận ba mình vì sao lại làm một người tốt quá mức như thế, kết quả là tự làm mình mệt chết, người ngoài cũng sẽ không vì sự giúp đỡ trước đây mà thật lòng thật dạ chăm sóc mấy người bọn họ, cuối cùng chỉ có cô nhi quả mẫu bọn họ gánh chịu hậu quả, trải qua muôn vàn gian nan.
Nhưng cô ấy lại nhịn không được cảm thấy đau lòng cho ba Tô, nếu không phải là vì cái nhà này, thì người sống khỏe mạnh làm sao có thể mệt chết được, âu cũng là vì bình thường ông ấy toàn tiết kiệm lương thực để cho bọn trẻ ăn.
Aiz, đều do nghèo khổ mà ra cả.
Nhưng nói đến nghèo, ha…
Nghĩ đến đây, sắc mặt Tô Dĩnh lập tức tối sầm.
Nguyên nhân thật sự dẫn đến cái chết của ba Tô, có thể nói đều là do ông bác cả nhân mô cẩu dạng nhà họ!
Nếu không phải bác cả Tô không còn nhân tính, giấu diếm di sản để lại của ông nội, thì làm gì có chuyện ba Tô lại nghèo đến mức bình thường còn không dám ăn no!
Sắc mặt Tô Dĩnh càng lúc càng không tốt, khiến Tô Dụ đang uống canh khoai lang sợ đến nỗi khóe mắt liên tục giật giật.
Chị cả mới ra ngoài làm cơm một lát thôi mà, sao cả người lại trở nên dọa người hơn rồi?
Rõ ràng là một cô gái nhỏ mới 9 tuổi, nhưng ánh mắt này hung dữ đến nỗi… Giống như mấy lão ma ma trong cung của thái tử phi vậy.
Quả nhiên phụ nữ đều không dễ chọc vào, không phân biệt tuổi tác lớn nhỏ.
Tô Dụ quyết định tiếp tục giả vờ là một đứa trẻ yếu ớt ngốc nghếch, kiên định ăn cơm, ừm, mình không biết gì hết.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhưng sau này khi nghĩ tới chuyện muốn tìm ra nguyên nhân, thì xương cốt của ba Tô cũng đã hóa thành tro rồi, cái gì cũng không tra ra được.
Nhưng đúng ra thì, trong thôn đã sắp xếp từng nhà một lần lượt thức đêm thu hoạch lương thực, không thể chỉ tập trung vào một nhóm người, người nọ cũng không phải máy móc mà thức làm việc thế được.
Có điều ngoại trừ lý do bệnh lý của mình ra, nguyên nhân khiến ba Tô mệt chết, vẫn còn một nguyên nhân khác là vì bản tính con người quá thành thật, không biết từ chối, cứ khi nào có ai nói là ở nhà có việc, ba Tô đều sẽ đồng ý đổi ca với người ta ngay.
Vì điều này, Tô Dĩnh đã từng hận ba Tô.
Hận ba mình vì sao lại làm một người tốt quá mức như thế, kết quả là tự làm mình mệt chết, người ngoài cũng sẽ không vì sự giúp đỡ trước đây mà thật lòng thật dạ chăm sóc mấy người bọn họ, cuối cùng chỉ có cô nhi quả mẫu bọn họ gánh chịu hậu quả, trải qua muôn vàn gian nan.
Nhưng cô ấy lại nhịn không được cảm thấy đau lòng cho ba Tô, nếu không phải là vì cái nhà này, thì người sống khỏe mạnh làm sao có thể mệt chết được, âu cũng là vì bình thường ông ấy toàn tiết kiệm lương thực để cho bọn trẻ ăn.
Aiz, đều do nghèo khổ mà ra cả.
Nhưng nói đến nghèo, ha…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghĩ đến đây, sắc mặt Tô Dĩnh lập tức tối sầm.
Nguyên nhân thật sự dẫn đến cái chết của ba Tô, có thể nói đều là do ông bác cả nhân mô cẩu dạng nhà họ!
Nếu không phải bác cả Tô không còn nhân tính, giấu diếm di sản để lại của ông nội, thì làm gì có chuyện ba Tô lại nghèo đến mức bình thường còn không dám ăn no!
Sắc mặt Tô Dĩnh càng lúc càng không tốt, khiến Tô Dụ đang uống canh khoai lang sợ đến nỗi khóe mắt liên tục giật giật.
Chị cả mới ra ngoài làm cơm một lát thôi mà, sao cả người lại trở nên dọa người hơn rồi?
Rõ ràng là một cô gái nhỏ mới 9 tuổi, nhưng ánh mắt này hung dữ đến nỗi… Giống như mấy lão ma ma trong cung của thái tử phi vậy.
Quả nhiên phụ nữ đều không dễ chọc vào, không phân biệt tuổi tác lớn nhỏ.
Tô Dụ quyết định tiếp tục giả vờ là một đứa trẻ yếu ớt ngốc nghếch, kiên định ăn cơm, ừm, mình không biết gì hết.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro