[Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui
Một Trận Thành...
2025-01-10 22:30:02
Tô Dĩnh quỳ thẳng lưng, bắt đầu trực tiếp ra đòn, đánh chuẩn xác: “Bà Hồ, bà nói những lời này không đúng rồi, không phải ba tôi đã làm việc cả đêm thay cho con trai bà sao? Không phải chú năm Hồ nói chân bà không khỏe buổi tối phải chăm sóc bà, nên mới năn nỉ nhờ ba tôi thay ca ư? Đây là đêm đầu tiên, những đêm còn lại là ai, có cần tôi kể rõ từng người một hay không? Sao hả, là ba tôi nhất quyết đòi làm việc thay cho mấy người hả? Mấy người không sợ buổi tối về nằm mơ thấy ba tôi về tìm các người ư? Hơn nữa, ba tôi là vì sự đoàn kết yêu thương xã viên nên mới xảy ra chuyện không may, nếu chuyện như vậy còn không được công nhận, thì hỏi sau này còn ai dám làm người tốt việc tốt nữa?”
Mẹ kiếp bà Hồ này, bưng chén lên ăn cơm, bỏ chén xuống mắng người, vừa làm kỹ nữ vừa lập miếu thờ, đợi đến khi bà biết con trai nhà bà nửa đêm nửa hôm làm chuyện dâm đãng với thanh niên trí thức, để xem cái mặt già của bà định nhét vào đâu?
Bà Hồ không phải là người dễ đối phó, quen thói chua ngoa, Hồ Lão Ngũ cũng là tên đàn ông lười biếng nổi tiếng trong thôn, đỉnh cao của hạng rác rưởi.
Nếu là ngày thường, nhất định bà Hồ sẽ nhào lên xé nát miệng của con gái lớn của nhà họ Tô, có điều bà Hồ mê tín, nghe Tô Dĩnh hù dọa như vậy, bà ta thật sự không dám nói nhiều thêm nữa, mặc dù thời đại này tuyên truyền phá bỏ các hủ tục cũ, nhưng bà ta vẫn … Trong lòng vẫn cảm thấy bất an!
Bà Hồ trừng đôi mắt oán độc không ngừng kéo Hồ Lão Ngũ lùi về sau, những nhà từng được chú ba Tô thay ca giống vậy, và cả những người đã từng nhận được sự giúp đỡ của chú ba Tô và Lưu Lan Hương, lúc này cũng không tiện nói thêm gì.
Thực ra ngay từ đầu đã có một số người thấy người nhà của chú ba Tô đáng thương, trong đội giúp đỡ thêm nhiều chút cũng là điều nên làm, nhưng nói ra lời này sẽ đắc tội với người khác, vậy nên lúc nãy mới không dám lên tiếng, bây giờ Tô Dĩnh nói đạo lý rõ ràng rành mạch như vậy, gắn với việc người tốt làm việc tốt không được công nhận, ụp cái nón lớn xuống, đè đến nỗi đầu óc đại đội trưởng trống không, còn những người vốn đã cảm thấy gia đình chú ba Tô có chút đáng thương cũng có gan đứng ra lên tiếng nói đỡ.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mẹ kiếp bà Hồ này, bưng chén lên ăn cơm, bỏ chén xuống mắng người, vừa làm kỹ nữ vừa lập miếu thờ, đợi đến khi bà biết con trai nhà bà nửa đêm nửa hôm làm chuyện dâm đãng với thanh niên trí thức, để xem cái mặt già của bà định nhét vào đâu?
Bà Hồ không phải là người dễ đối phó, quen thói chua ngoa, Hồ Lão Ngũ cũng là tên đàn ông lười biếng nổi tiếng trong thôn, đỉnh cao của hạng rác rưởi.
Nếu là ngày thường, nhất định bà Hồ sẽ nhào lên xé nát miệng của con gái lớn của nhà họ Tô, có điều bà Hồ mê tín, nghe Tô Dĩnh hù dọa như vậy, bà ta thật sự không dám nói nhiều thêm nữa, mặc dù thời đại này tuyên truyền phá bỏ các hủ tục cũ, nhưng bà ta vẫn … Trong lòng vẫn cảm thấy bất an!
Bà Hồ trừng đôi mắt oán độc không ngừng kéo Hồ Lão Ngũ lùi về sau, những nhà từng được chú ba Tô thay ca giống vậy, và cả những người đã từng nhận được sự giúp đỡ của chú ba Tô và Lưu Lan Hương, lúc này cũng không tiện nói thêm gì.
Thực ra ngay từ đầu đã có một số người thấy người nhà của chú ba Tô đáng thương, trong đội giúp đỡ thêm nhiều chút cũng là điều nên làm, nhưng nói ra lời này sẽ đắc tội với người khác, vậy nên lúc nãy mới không dám lên tiếng, bây giờ Tô Dĩnh nói đạo lý rõ ràng rành mạch như vậy, gắn với việc người tốt làm việc tốt không được công nhận, ụp cái nón lớn xuống, đè đến nỗi đầu óc đại đội trưởng trống không, còn những người vốn đã cảm thấy gia đình chú ba Tô có chút đáng thương cũng có gan đứng ra lên tiếng nói đỡ.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro