[Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui

Thiên Vương Bao...

2025-01-10 22:30:02

Nhắc mới nhớ, đối tượng mà anh họ nhà bác cả của cô ấy nhắm đến lần này không phải là dạng vừa. Tham ăn, lười làm, gian manh, xảo trá đủ hết, nhưng cô ta lại có khuôn mặt ưa nhìn và của hồi môn cũng không ít. Dù sao kiếp trước anh họ của cô ấy sống chết đòi cưới, nên chắc là tháng sau kiểu gì anh ta cũng sẽ kết hôn.

Số vàng trong túi của cô ta ở kiếp trước bị mất sạch đoán chừng là vào thời điểm này.

Tuy nhiên, sau đó trong thôn lại có tin đồn rằng đứa con của anh họ hai của cô lại là do chị dâu họ hai gian díu với con trai út của trưởng thôn mà có, đến đầu thập niên 80 thì hai người này cũng ly hôn.

Chậc, chậc, thảm quá, anh họ hai lười biếng bị cắm sừng, chúc anh tân hôn hạnh phúc nhé, hahaha, còn lâu cô ấy mới nhúng tay vào, cô ấy thích xem mấy trò cười như vậy của gia đình bác cả nhất!

Tô Dĩnh vui vẻ trở về nhà, nhẹ nhàng đẩy cổng ra, bên trong vẫn là dáng vẻ như lúc cô ấy rời đi.

Cô ấy đi vào bếp, tên nhóc này khá lắm, em trai Tô Dụ của cô ấy đã dựa vào tường ngủ gật rồi!

Tô Dĩnh sờ lên mặt và cơ thể Tô Dụ một lượt, cảm thấy mọi thứ đều ấm áp, không giống kiểu nóng sốt mà là nhiệt độ cơ thể bình thường.

Có vẻ như bệnh của em trai cô ấy sẽ sớm khỏi thôi, nhưng tốt nhất vẫn nên đến gặp vị thần y già để kiểm tra, nếu không sao tự nhiên kiếp trước lại bệnh nặng như vậy? Vẫn nên kiểm tra cho chắc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tô Dĩnh buông trứng gà và con gà mái già trong tay xuống, sau đó quay người đi vào kho chứa củi lấy ra bọc đồ lúc trước đã giấu ở đó, rồi lại quay trở lại nhà bếp.

Cô ấy định nhân lúc em trai mình đang ngủ chôn vàng và những thứ khác vào bàn bếp, nơi cô ấy thường thêm củi vào để nhóm lửa.

Mặc dù bình thường em trai cô ấy cũng không nói nhiều, thường chỉ thấy thằng bé bi bô tiếng một, nhưng cũng phải đề phòng, nhỡ lúc nào đó trẻ con lỡ miệng nói hớ ra cái gì đó thì phải làm sao?

Tô Dĩnh không yên tâm.

Cô ấy dùng liềm đào một phần đất dưới bàn bếp, sâu khoảng ba mươi phân rồi bỏ hết vàng vào.

Lấy vàng ra bây giờ quá bắt mắt, chưa tới bước đường cùng Tô Dĩnh không muốn dùng tới nó, rất dễ gặp phiền phức.

Sau đó, cô ấy lấp đất lại, rồi dùng mấy thanh gỗ đang cháy đặt lại như cũ, chẳng bao lâu sau, bên trong bếp lò gần như khôi phục lại trạng thái ban đầu, gỗ mục và than tro trộn thành một đống, hoàn hảo.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui

Số ký tự: 0