[Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui
Thiên Vương Bao...
2025-01-10 22:30:02
Đây chính là bảo bối dọa người số một, Tô Dĩnh xách chân hai con gà bắt đầu sáng tạo một cách say mê trên cánh cửa gỗ lớn của nhà bác cả Tô.
Thê thảm cỡ nào, đáng sợ cỡ nào, phải đạt được hiệu ứng ác quỷ chết oan đang nóng lòng đòi mạng trên phim truyền hình!
Cửa lớn đã xử lý xong, đến gạch xanh hai bên cửa, cho đến khi máu của hai con gà mái già cạn sạch Tô Dĩnh mới dừng tay, sau đó tiện thể tay đang bị dính máu gà, viết một chữ “gian” to tổ bố lên phía bên ngoài cửa lớn nhà bác cả Tô.
Sau khi mọi việc đã xong xuôi, Tô Dĩnh đứng ở cửa lớn ngắm nhìn một lúc tác phẩm của mình dưới ánh trăng mờ ảo, lúc cô ấy quay lại, hai con gà đã đông cứng.
Nhưng mà vừa hay, đỡ cho lúc cô ấy rời đi không để lại dấu vết gì trên mặt đất.
Tuyết rơi cách đây một thời gian vẫn chưa tan, một chút máu rơi xuống thôi là hiện rõ luôn.
Sau đó, Tô Dĩnh không lãng phí thêm thời gian, trong tay xách hai con gà cùng con dao bếp dính đầy máu, chạy vèo vèo về phía khu rừng rậm rạp bên ngoài thôn.
Tô Dĩnh xách theo hai con gà mái già đã nghẻo nhanh chóng chạy về phía cổng thôn, sau đó men theo con đường mòn phía bên phải khu rừng nhỏ, theo đường chéo đếm được 38 cây.
Cô ấy chôn một con gà mái già đã đông cứng vào đống tuyết dày dưới gốc cây, con gà già chỉ còn sót lại một đôi móng vuốt lộ ra ngoài, rồi cô ấy lại bốc mấy nắm từ đụn tuyết bên cạnh phủ lên đôi chân gà, công việc hoàn tất.
Sau đó, Tô Dĩnh lại nhanh chóng xóa sạch dấu chân từ con đường mòn đầu thôn dẫn vào khu rừng nhỏ, rồi xách con gà mái già còn lại đi vòng qua đường nhỏ phía ngoài thôn về nhà.
Hừm, để lại bằng chứng hay gì đó đối với bà Tô là điều không thể xảy ra!
Tô Dĩnh đã nghĩ kĩ rồi, hành vi phạm pháp như giết người phóng hỏa, cô ấy tuyệt đối sẽ không làm.
Nhưng điều đó không ngăn được cô ấy cứ cách dăm ba hôm lại đi tìm gia đình bác cả Tô gây rắc rối, hehe!
Gia đình bác cả Tô sinh được bốn người con, một người chị họ đã lập gia đình và chuyển lên thành phố, trong nhà hiện còn một người anh họ đang tuổi cập kê, một người chị họ đang học năm hai trung học cơ sở và một người em họ đang học năm hai tiểu học.
Đều tính lên người bác cả Tô và bác gái cả Tô, được lần nào hay lần đó, cô ấy thay phiên tìm cơ hội để trả thù. Tâm trạng tốt thì hai tư sáu, buồn buồn thì ba năm bảy. Còn sợ không báo được thù cho ba cô ấy ư? Không đời nào!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thê thảm cỡ nào, đáng sợ cỡ nào, phải đạt được hiệu ứng ác quỷ chết oan đang nóng lòng đòi mạng trên phim truyền hình!
Cửa lớn đã xử lý xong, đến gạch xanh hai bên cửa, cho đến khi máu của hai con gà mái già cạn sạch Tô Dĩnh mới dừng tay, sau đó tiện thể tay đang bị dính máu gà, viết một chữ “gian” to tổ bố lên phía bên ngoài cửa lớn nhà bác cả Tô.
Sau khi mọi việc đã xong xuôi, Tô Dĩnh đứng ở cửa lớn ngắm nhìn một lúc tác phẩm của mình dưới ánh trăng mờ ảo, lúc cô ấy quay lại, hai con gà đã đông cứng.
Nhưng mà vừa hay, đỡ cho lúc cô ấy rời đi không để lại dấu vết gì trên mặt đất.
Tuyết rơi cách đây một thời gian vẫn chưa tan, một chút máu rơi xuống thôi là hiện rõ luôn.
Sau đó, Tô Dĩnh không lãng phí thêm thời gian, trong tay xách hai con gà cùng con dao bếp dính đầy máu, chạy vèo vèo về phía khu rừng rậm rạp bên ngoài thôn.
Tô Dĩnh xách theo hai con gà mái già đã nghẻo nhanh chóng chạy về phía cổng thôn, sau đó men theo con đường mòn phía bên phải khu rừng nhỏ, theo đường chéo đếm được 38 cây.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ấy chôn một con gà mái già đã đông cứng vào đống tuyết dày dưới gốc cây, con gà già chỉ còn sót lại một đôi móng vuốt lộ ra ngoài, rồi cô ấy lại bốc mấy nắm từ đụn tuyết bên cạnh phủ lên đôi chân gà, công việc hoàn tất.
Sau đó, Tô Dĩnh lại nhanh chóng xóa sạch dấu chân từ con đường mòn đầu thôn dẫn vào khu rừng nhỏ, rồi xách con gà mái già còn lại đi vòng qua đường nhỏ phía ngoài thôn về nhà.
Hừm, để lại bằng chứng hay gì đó đối với bà Tô là điều không thể xảy ra!
Tô Dĩnh đã nghĩ kĩ rồi, hành vi phạm pháp như giết người phóng hỏa, cô ấy tuyệt đối sẽ không làm.
Nhưng điều đó không ngăn được cô ấy cứ cách dăm ba hôm lại đi tìm gia đình bác cả Tô gây rắc rối, hehe!
Gia đình bác cả Tô sinh được bốn người con, một người chị họ đã lập gia đình và chuyển lên thành phố, trong nhà hiện còn một người anh họ đang tuổi cập kê, một người chị họ đang học năm hai trung học cơ sở và một người em họ đang học năm hai tiểu học.
Đều tính lên người bác cả Tô và bác gái cả Tô, được lần nào hay lần đó, cô ấy thay phiên tìm cơ hội để trả thù. Tâm trạng tốt thì hai tư sáu, buồn buồn thì ba năm bảy. Còn sợ không báo được thù cho ba cô ấy ư? Không đời nào!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro