[Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui

Thiên Vương Bao...

2025-01-10 22:30:02

Nghĩ đến đây, Tô Dĩnh nhét cái túi vào bếp đốt rồi đi ra sân, hướng về phía mộ phần của ông bà cô ấy bái lạy.

Trong lúc Tô Dĩnh đang quỳ lạy, Tô Dụ lặng lẽ mở mắt ra, quét mắt về phía dưới bếp lò và chân tường nơi chôn tiền vàng, rồi lại lặng lẽ nhắm mắt lại.

Vừa rồi quả thật anh đã ngủ quên, nhưng thói quen cảnh giác từ kiếp trước vẫn còn đó, một chút động tĩnh nhỏ cũng khiến anh tỉnh lại, sợ có người tới ám sát.

Cho nên thực ra vừa rồi chị cả Tô Dĩnh giấu đồ ở đâu… haizz, dù sao anh cũng không có ý nhìn trộm mà!

Lúc Tô Dĩnh từ ngoài sân trở về phòng bếp, màn đêm cũng dần tan, ước chừng đã khoảng ba bốn giờ sáng.

Cô ấy không lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng nhổ lông con gà mái già đem nướng, nhét mớ lông vào bếp đốt, rồi lại cho năm quả trứng vào nồi luộc.

Chà, ba quả của nhà bác cả vừa to vừa tròn!

Thấy con gà mái già nướng cũng thơm rồi, Tô Dĩnh lay Tô Dụ dậy: “Ăn gà nướng đi.”

Vẻ mặt Tô Dụ ngơ ngác, ánh mắt mơ màng, đôi môi nhỏ ướt át chép chép, như một chú chó con đáng yêu vừa bị đánh thức.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng thực tế thì trong lòng Tô Dụ: …Ta cảm ơn ngươi nhé, bị ép ngửi mùi thơm của thịt nướng nửa ngày trời rồi, cho ngửi mà không cho ăn, trong mười đại cực hình của Sở Hán ngươi cũng chiếm một chỗ!

Chỉ là Tô Dĩnh không hề hay biết, cô ấy kiên nhẫn dỗ dành: “Thấy chị cả đối xử với em tốt chưa, em không được nói với mẹ và thằng hai thằng ba đâu đó, nếu không sau này chị cả không làm đồ ăn ngon cho ăn nữa đâu!”

Tô Dụ nhìn chằm chằm con gà nướng một lúc, mím môi chậm rãi gật đầu, sau đó được Tô Dĩnh nhét một cái đùi gà lớn vào tay.

Tô Dĩnh cũng nhanh chóng bẻ cho mình một cái đùi gà to rồi bắt đầu gặm: “Ăn nhanh đi, lát nữa mấy nhà xung quanh dậy nấu cơm mà ngửi thấy mùi là không hay đâu.”

Hiện tại, nhiều địa phương không cho phép mặc áo gai để thủ hiếu, nhưng thôn của bọn họ vừa xa xôi hẻo lánh vừa nghèo nàn, đến cả băng tang đỏ còn hiếm, nên từng gia đình đều lặng lẽ chịu tang chứ cũng không ai quản.

Nếu bạn muốn ăn thịt không muốn giữ đạo hiếu thì cũng chẳng ai dám nói xấu bạn, đó là vấn đề nguyên tắc.

Chẳng qua xuất xứ con gà hôm nay có chút vấn đề, không tiện để cho hàng xóm biết.

Về việc Tô Dĩnh không muốn để cho mẹ cô ấy và thằng hai thằng ba biết, là vì cô ấy sợ mẹ hỏi tới hỏi lui, lại sợ thằng hai thằng ba lỡ miệng lộ ra ngoài điều gì thì toi.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui

Số ký tự: 0