[Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui

Thiên Vương Bao...

2025-01-10 22:30:02

Lưu Lan Hương lập tức đổi ý: “Mẹ ăn liền nè, sáng nay mẹ sẽ ăn hết sạch!”

Tô Mậu và Tô Thành: Chị cả mãi đỉnh!

Một nhà mấy người ăn sáng xong cũng khoảng 6 giờ sáng.

Sau đó, Lưu Lan Hương bắt đầu phơi lương thực, dự trữ dưa cải, muối dưa chua và dọn dẹp mảnh đất của mình. Lương thực của đại đội sản xuất phân phát chỉ mới được phơi khô một phần, vẫn còn ẩm, nếu bây giờ không nhân lúc có nắng nhanh chóng phơi cho khô, đợi khi đem về cất vào hầm mà bị mốc thì chỉ còn nước cạp đất ăn thôi.

Thằng hai Tô Mậu và thằng ba Tô Thành thì qua nhà bác hai Tô tìm Lư Đản, lũ trẻ dắt díu nhau ra sau núi nhặt củi và hái quả dại.

Tô Dĩnh bế Tô Dụ vẫn còn ngủ say lên xe la ở cổng thôn.

Đại đội sản xuất thôn Thanh Sơn có con la, là con lai của lừa và ngựa, không thể sinh con lại rất chịu thương chịu khó, rất được người dân yêu thích.

Những ngày nông nhàn, Hồ Lão Lục, người phụ trách nuôi la, sẽ buộc la vào xe, sáng sớm sẽ đến cổng thôn chở người, đưa thôn dân đi công xã, đến xế chiều lại quay về.

Một chuyến khứ hồi như vậy tốn 1 xu, ít nhiều cũng coi như một khoản thu nhập của đội sản xuất.

Xe la nhanh hơn nhiều so với đi bộ, từ thôn Thanh Sơn đến công xã mất 4 tiếng đi bộ, nhưng ngồi xe la chỉ mất hơn 1 tiếng, cả đi lẫn về tiết kiệm được 5 tiếng, tổng cộng chỉ mất có 1 xu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mặc dù vậy, thôn dân cũng không nỡ đi xe la, hầu hết toàn là thanh niên trí thức mới thích đi xe.

Nhưng hôm nay, lúc Hồ Lão Lục lái xe la tới thì xe đã chở đầy người, bốn năm người dân thôn Thanh Sơn, còn lại là sáu thanh niên trí thức.

Sau vụ thu hoạch mùa thu, những người đi đến công xã đều là để sắm đồ Tết, dạo một vòng lại ôm về túi lớn túi nhỏ, tính ra một xu này tiêu rất đáng nha.

Trên xe la, Tô Dĩnh ôm Tô Dụ đang ngủ say, cũng tự mình chợp mắt một lát.

Trông cô ấy có vẻ như đã ngủ nhưng thực tế tai cô ấy đã sớm vểnh cao lên rồi.

Không ngoài dự đoán, chuyện của gia đình bác cả Tô thực sự bị truyền đi.

Nhà bác cả Tô và nhà chú ba Tô không ở cùng một con phố, nên lúc sáng Tô Dĩnh không nghe thấy động tĩnh của nhà bác cả Tô, nhưng hiện tại cũng không ngăn được cô ấy âm thầm vui sướng.

“Trời ơi, cô chưa thấy đâu, cửa lớn và cổng nhà bác cả Tô dính đầy máu! Thấy ghê lắm! Nghe nói bác gái Vương đối diện nhà ông ta đi đổ bô tiểu, kết quả mới sáng sớm đã bị dọa cho ngã lăn, đánh rơi cả bô tiểu, cả con phố toàn là mùi… eo ôi. Vốn dĩ tôi còn định đi xem náo nhiệt, nhưng vừa quẹo qua đó đã ngửi thấy mùi, ọe… Ôi má ơi, không nghĩ nữa, kinh quá!”

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui

Số ký tự: 0