[Thập Niên 70] Quân Hôn Khiêu Chiến, Tôi Mặc Kệ Mọi Thứ Thành Đoàn Sủng
Không Thể Để Ch...
2024-08-18 02:14:18
Xác
nhận Hoắc Tư Tiêu đã có bạn gái, ông nội đưa phiếu quân đội phát cho Hoắc Nhậm,
còn đưa cho ông ấy hơn 5000 tệ: “Đây là cho cháu dâu, anh gửi cho họ đi.”
Ông nội có chức vụ cao trong tổng quân khu, lương với phụ cấp rất nhiều.
Ông không có ít cháu, nhưng trong số đó ông yêu quý Hoắc Tư Tiêu nhất.
Đừng trách ông thiên vị Hoắc Tư Tiêu, chỉ là do những người khác quá hèn nhát thôi.
Nhìn thấy ông mà cứ như mèo thấy hổ, ông có thể vui sao?
“Ông nội, ông chiều cháu quá rồi! Năm đó con kết hôn, người ta đưa 10 tệ ông đã gửi con đi rồi.”
Ông nội đập vào gáy ông ấy: “Anh giống A Tiêu sao? Thằng bé 24 tuổi đã lên làm đoàn trưởng rồi, anh là cái gì?”
Hoắc Nhậm không phục nhìn ông nội: “Thằng bé giỏi tới đâu cũng là con của con! Không có con, có thể ưu tú đến vậy sao!”
Ông nội lười cùng người này cãi liền khua khua gậy: “Cút, cút…”
Hoắc Nhậm mặt dày cười hỏi ông nội: “Ông nói xem con nên lăn ngang hay lăn dọc sẽ tốt hơn?”
(滚có 2 nghĩa: cút và lăn)
Ông nội không nghe nổi nữa, cởi giày ném phịch qua.
Hoắc Nhâm mau chóng né tránh, chạy ra cửa, không quên khiêu khích: “Ông nội, kĩ năng nhắm của ông à, không ổn rồi!”
Ông nội tức đến hộc máu, bất hiếu, không biết kính trên nhường dưới gì hết.
Nhìn bóng lưng Hoắc Nhậm biến mất, ông nội lại cười lớn, vận động một chút sức khoẻ sẽ càng tốt!
Tin tức Hoắc Tư Tiêu có bạn gái, được lan truyền nhanh chóng.
Triệu Tinh nghe được tin này, như sét đánh ngang tai, đầu óc trống rỗng, nữa ngày sau mới lên tiếng: “Không phải, không phỉa.”
Cô ấy tuyệt vọng đến nhà họ Hoắc: “Dì Hạ, không phải thật đúng không ạ? Anh Tiêu đã nói không tìm bạn gái mà, chắc chắn là tin đồn.”
Triệu Tinh cũng là đứa trẻ lớn lên trong khu nhà cô ấy nhỏ hơn Hoắc Tư Tiêu 3 tuổi, từ nhỏ đã thích anh.
Hoắc Tư Tiêu không có bạn gái, nên cô ấy cũng không vội.
Vừa nghe anh có bạn gái, liền cảm thấy như sụp đổ, cô ấy vỡ oà.
Hạ Lan Hương sắc mặt thay đổi, nụ cười trên khuôn mặt trầm xuống: “Là sự thật! Con dâu dì nhạy cảm, cháu đừng nói linh tinh gì nhé, nếu doạ sợ con bé rồi, cháu phải đền cho dì đấy.”
Triệu Tinh vừa nghe liền khóc lớn, quá vô lý mà. Người đàn ông cô thích thà tìm một cô gái ở nông thôn còn hơn là một thanh mai trúc mã như cô đây.
“Hu hu hu, rốt cuộc cháu có chỗ nào không bằng cô ấy?”
Hạ Lan Hương tin mắt nhìn của con trai mình: “Cháu khóc cũng không được gì, hai đứa sắp kết hôn rồi.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ông nội có chức vụ cao trong tổng quân khu, lương với phụ cấp rất nhiều.
Ông không có ít cháu, nhưng trong số đó ông yêu quý Hoắc Tư Tiêu nhất.
Đừng trách ông thiên vị Hoắc Tư Tiêu, chỉ là do những người khác quá hèn nhát thôi.
Nhìn thấy ông mà cứ như mèo thấy hổ, ông có thể vui sao?
“Ông nội, ông chiều cháu quá rồi! Năm đó con kết hôn, người ta đưa 10 tệ ông đã gửi con đi rồi.”
Ông nội đập vào gáy ông ấy: “Anh giống A Tiêu sao? Thằng bé 24 tuổi đã lên làm đoàn trưởng rồi, anh là cái gì?”
Hoắc Nhậm không phục nhìn ông nội: “Thằng bé giỏi tới đâu cũng là con của con! Không có con, có thể ưu tú đến vậy sao!”
Ông nội lười cùng người này cãi liền khua khua gậy: “Cút, cút…”
Hoắc Nhậm mặt dày cười hỏi ông nội: “Ông nói xem con nên lăn ngang hay lăn dọc sẽ tốt hơn?”
(滚có 2 nghĩa: cút và lăn)
Ông nội không nghe nổi nữa, cởi giày ném phịch qua.
Hoắc Nhâm mau chóng né tránh, chạy ra cửa, không quên khiêu khích: “Ông nội, kĩ năng nhắm của ông à, không ổn rồi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ông nội tức đến hộc máu, bất hiếu, không biết kính trên nhường dưới gì hết.
Nhìn bóng lưng Hoắc Nhậm biến mất, ông nội lại cười lớn, vận động một chút sức khoẻ sẽ càng tốt!
Tin tức Hoắc Tư Tiêu có bạn gái, được lan truyền nhanh chóng.
Triệu Tinh nghe được tin này, như sét đánh ngang tai, đầu óc trống rỗng, nữa ngày sau mới lên tiếng: “Không phải, không phỉa.”
Cô ấy tuyệt vọng đến nhà họ Hoắc: “Dì Hạ, không phải thật đúng không ạ? Anh Tiêu đã nói không tìm bạn gái mà, chắc chắn là tin đồn.”
Triệu Tinh cũng là đứa trẻ lớn lên trong khu nhà cô ấy nhỏ hơn Hoắc Tư Tiêu 3 tuổi, từ nhỏ đã thích anh.
Hoắc Tư Tiêu không có bạn gái, nên cô ấy cũng không vội.
Vừa nghe anh có bạn gái, liền cảm thấy như sụp đổ, cô ấy vỡ oà.
Hạ Lan Hương sắc mặt thay đổi, nụ cười trên khuôn mặt trầm xuống: “Là sự thật! Con dâu dì nhạy cảm, cháu đừng nói linh tinh gì nhé, nếu doạ sợ con bé rồi, cháu phải đền cho dì đấy.”
Triệu Tinh vừa nghe liền khóc lớn, quá vô lý mà. Người đàn ông cô thích thà tìm một cô gái ở nông thôn còn hơn là một thanh mai trúc mã như cô đây.
“Hu hu hu, rốt cuộc cháu có chỗ nào không bằng cô ấy?”
Hạ Lan Hương tin mắt nhìn của con trai mình: “Cháu khóc cũng không được gì, hai đứa sắp kết hôn rồi.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro