Không Có Lối Th...
Lão Hồ Thập Bát
2024-12-10 03:26:32
Bà ta luôn đóng vai người chị dâu tốt nhất, đây là điều Thanh Âm đã đọc được trong từng dòng chữ của tiểu thuyết.
Lâm Tố Phân, đừng nhìn bề ngoài hòa nhã, luôn tự cho mình là người có văn hóa, luôn miệng nói mình "nuôi lớn cô em chồng", luôn nói mình nuôi dạy Tuệ Tuệ không nhiều tình cảm bằng cô. Cho dù là thể hiện ra bên ngoài, Tuệ Tuệ cũng mặc đồ không bao giờ tốt bằng cô em chồng. Vì vậy, hàng xóm trong khu nhà đều khen bà ta xứng đáng là người có văn hóa, làm chị dâu còn tốt hơn làm mẹ.
Cũng chính vì sự đặc biệt chăm sóc này của bà ta, ông cụ Thanh rất tin tưởng bà ta, Thanh Dương cũng tôn trọng bà ta, yên tâm giao hết tiền lương cho bà ta.
Nhưng Thanh Âm là tổng giám đốc, cô không tin một người cẩn thận như Lâm Tố Phân lại không biết Thanh Tuệ Tuệ đối xử thế nào với cô nhỏ. Giành việc, mượn của hồi môn, bán nhà, có việc nào không phải việc quan trọng cần cả nhà cổ vũ? Nhưng bà ta chưa bao giờ ngăn cản, chưa bao giờ khuyên một câu.
Im lặng chính là ngầm đồng ý, ngầm đồng ý chính là dung túng.
Thanh Âm ghét tình yêu mù quáng, cũng ghét tình yêu mù quáng của mẹ cô.
"Ân tình của anh chị đối với tôi, tôi suốt đời không quên, nhất là nghĩ đến trời lạnh thế này mà chị dâu vẫn phải dậy sớm nấu cơm cho tôi và Tuệ Tuệ, tôi rất đau lòng."
Mọi người gật đầu, cô gái này biết ơn.
Lâm Tố Phân tuy không hài lòng với sự châm chọc giấu trong lời nói của cô nhưng dáng vẻ hiền lành vô hại của cô khiến bà ta yên tâm: "Không sao, chị dâu tự nguyện mà."
"Không được, mặc dù chị dâu tự nguyện, nhưng tôi không thể yên tâm thoải mái hưởng thụ tất cả, tôi nhất định phải đóng góp những gì mình nên làm cho gia đình."
Đôi mắt bừng sáng như đội viên thiếu niên tuyên thệ.
"Vì vậy, tôi quyết định không đi học nữa, tôi muốn đi làm."
"Cái gì?!"
"Không, em học tốt như vậy sao lại không học nữa?" Lâm Tố Phân lo lắng.
"Tôi không nỡ để Tuệ Tuệ phải nuôi tôi đi học, tôi không muốn trở thành gánh nặng cho chị dâu và Tuệ Tuệ nữa."
Chưa cần nói đến tiền, Liễu Hồng Tinh và Thanh Tuệ Tuệ bận tâm đến chuyện: "Cô sẽ làm việc gì?"
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lâm Tố Phân, đừng nhìn bề ngoài hòa nhã, luôn tự cho mình là người có văn hóa, luôn miệng nói mình "nuôi lớn cô em chồng", luôn nói mình nuôi dạy Tuệ Tuệ không nhiều tình cảm bằng cô. Cho dù là thể hiện ra bên ngoài, Tuệ Tuệ cũng mặc đồ không bao giờ tốt bằng cô em chồng. Vì vậy, hàng xóm trong khu nhà đều khen bà ta xứng đáng là người có văn hóa, làm chị dâu còn tốt hơn làm mẹ.
Cũng chính vì sự đặc biệt chăm sóc này của bà ta, ông cụ Thanh rất tin tưởng bà ta, Thanh Dương cũng tôn trọng bà ta, yên tâm giao hết tiền lương cho bà ta.
Nhưng Thanh Âm là tổng giám đốc, cô không tin một người cẩn thận như Lâm Tố Phân lại không biết Thanh Tuệ Tuệ đối xử thế nào với cô nhỏ. Giành việc, mượn của hồi môn, bán nhà, có việc nào không phải việc quan trọng cần cả nhà cổ vũ? Nhưng bà ta chưa bao giờ ngăn cản, chưa bao giờ khuyên một câu.
Im lặng chính là ngầm đồng ý, ngầm đồng ý chính là dung túng.
Thanh Âm ghét tình yêu mù quáng, cũng ghét tình yêu mù quáng của mẹ cô.
"Ân tình của anh chị đối với tôi, tôi suốt đời không quên, nhất là nghĩ đến trời lạnh thế này mà chị dâu vẫn phải dậy sớm nấu cơm cho tôi và Tuệ Tuệ, tôi rất đau lòng."
Mọi người gật đầu, cô gái này biết ơn.
Lâm Tố Phân tuy không hài lòng với sự châm chọc giấu trong lời nói của cô nhưng dáng vẻ hiền lành vô hại của cô khiến bà ta yên tâm: "Không sao, chị dâu tự nguyện mà."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không được, mặc dù chị dâu tự nguyện, nhưng tôi không thể yên tâm thoải mái hưởng thụ tất cả, tôi nhất định phải đóng góp những gì mình nên làm cho gia đình."
Đôi mắt bừng sáng như đội viên thiếu niên tuyên thệ.
"Vì vậy, tôi quyết định không đi học nữa, tôi muốn đi làm."
"Cái gì?!"
"Không, em học tốt như vậy sao lại không học nữa?" Lâm Tố Phân lo lắng.
"Tôi không nỡ để Tuệ Tuệ phải nuôi tôi đi học, tôi không muốn trở thành gánh nặng cho chị dâu và Tuệ Tuệ nữa."
Chưa cần nói đến tiền, Liễu Hồng Tinh và Thanh Tuệ Tuệ bận tâm đến chuyện: "Cô sẽ làm việc gì?"
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro