[Thập Niên 70] Quốc Y Vô Song

Không Có Lối Th...

Lão Hồ Thập Bát

2024-12-10 03:26:32

Thanh Âm nhìn họ một cách kỳ lạ: "Tất nhiên là thay thế công việc của anh tôi, dù sao công việc đó để trống cũng để trống, nhỡ may một ngày nào đó chính sách nhà máy thay đổi, chẳng phải anh tôi đã hy sinh một cách vô ích sao, ôi anh trai đáng thương của tôi, đến chết vẫn nhớ đến tôi, nhất định phải để lại công việc cho tôi..."

Mọi người nhìn qua, chỉ thấy một Tiểu Thanh Âm bơ vơ không nơi nương tựa, khóc nức nở thở không ra hơi, vai run run.

Trước khi Thanh Dương mất, hai nhà quản lý khu nhà đều có mặt tại hiện trường, nhớ lại cảnh tượng đó, họ cũng không khỏi mắt đỏ hoe.

Thanh Dương thật sự là một người con tốt, một người anh tốt.

"Không được, em không thể đi làm!" Liễu Hồng Tinh hét lên.

Cô ta không còn để ý gì nữa, nếu Thanh Âm đi làm, cô ta sẽ phải về nông thôn, tại sao lại là cô ta phải về nông thôn chứ? Tại sao người về nông thôn không phải là Thanh Âm!

"Ồ, thật sao?" Thanh Âm giống như cười mà không phải cười nhìn sang: "Chiều nay phòng nhân sự đã đến trường kiểm tra hồ sơ rồi, vừa rồi khoa trưởng Liêu chính là đến để kiểm tra, thứ hai tuần sau tôi sẽ đi làm, nuôi gia đình, báo đáp chị dâu và cháu gái."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Liễu Hồng Tinh cảm thấy ngực đau, hô hấp khó khăn, vậy mà cô đã giải quyết xong công việc rồi!

Liễu Hồng Tinh nghẹn lời, ấp úng, trước bao nhiêu cặp mắt như thế này, cô ta làm sao có thể nói?

Nói rằng cô ta muốn giành lấy công việc của Thanh Âm sao? Nước bọt của cả khu nhà đủ để làm cô ta chết chìm!

Cổ họng nghẹn lại như bị hạt táo mắc kẹt, không lên được không xuống được, mặt mày lúc đỏ lúc trắng, trông thật đặc sắc.

Mặc kệ Liễu Hồng Tinh tức giận đến mức mắt trợn trắng và vẻ mặt như vừa ăn phải ruồi của Thanh Tuệ Tuệ, Thanh Âm nhìn về phía đám đông, nói từng lời từng chữ:

"Tôi từ nhỏ đã theo ba học Đông y, các cô chú bác và các ông bà đã chứng kiến bao năm qua, trông nom tôi nhiều năm như vậy tôi cũng ghi nhớ trong lòng, may mà tôi không phải kém thông minh đã học được một ít kỹ năng cơ bản. Sau này, tôi nhất định sẽ làm việc chăm chỉ, phát huy y thuật của ba, giúp đỡ mọi người chữa bệnh, cống hiến năng lực cho sự nghiệp y tế của đất nước."

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Quốc Y Vô Song

Số ký tự: 0